Chương 3: Cố nhân trở về 3

Chu Ngạn vội vàng vận công đứng vững, lúc này mới nhìn rõ con quái vật vừa lao về phía mình chính là một cái đầu của Cửu Anh.

Mà Nguyên soái của hắn không kịp tế ra Hỗn Thiên Lăng làm lá chắn, chỉ có thể dùng tay không thi triển pháp thuật, đỡ trọn một đòn toàn lực của đối phương.

Hai luồng nội lực mạnh mẽ va chạm trên không trung vỡ tan, tạo thành những gợn sóng lan tỏa ra xung quanh.

Bên kia, Mục Khôi áp giải Cửu Anh đi được nửa đường, không ngờ lại để cho con yêu nghiệt này dùng kế ve sầu thoát xác, tự chặt đầu để chạy trốn, hơn nữa còn dồn hết yêu lực vào một cái đầu này, có lẽ là muốn đánh úp, liều chết một phen.

Hành động này khiến Na Tra nổi giận, đâu còn quan tâm đến lời dặn dò của Lý Tịnh nữa.

Hắn xoay xoay hỏa tiêm thương trên lòng bàn tay vài vòng, một con rồng vàng bay lên không trung, nhắm thẳng đầu Cửu Anh phun ra một ngọn lửa dữ dội.

Đợi Mục Khôi dẫn người chạy đến, trước mắt chỉ còn lại một đống tro tàn.

Dù sao thì vị gia này vừa rồi dùng chính là Lục Đinh Thần Hỏa.

"Vật ngu xuẩn, đã có bản lĩnh thoát xác, còn dám làm ra chuyện không tự lượng sức mình như vậy," Na Tra khoanh tay, chân mày vẫn còn giận dữ, châm chọc không chừa một chút đường sống, "Nếu ta là nó, ta sẽ nhanh chóng tìm một nơi trốn đi tu luyện lại!"

Vì yêu lực bị hủy diệt, nguyên thân của Cửu Anh cũng theo đó mà tan thành mây khói.

Mục Khôi và Chu Ngạn nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ: Xong rồi, lần này thật sự không có cách nào ăn nói với Thiên Đình...

Cảnh đẹp tam giới, nổi tiếng nhất là Ngũ Nhạc Tứ Hải.

Sự trù phú của Đông Hải bắt nguồn từ tiên đảo Bồng Lai trôi nổi trên biển, còn Tây Hải khiến người đời kinh diễm nhất chính là nước biển xanh biếc như tranh vẽ.

Bờ biển Tây Hải, khói sóng mênh mông.

Quy thừa tướng đã sống chín ngàn năm, dáng vẻ đã già nua, tay chống gậy, bước đi rất cẩn thận.

Còn người đi bên cạnh chính là nữ quân tiên đảo Bồng Lai, nguyên thân là một đóa Sen xanh Tịnh Thế do Thượng Cổ Hi Hòa Nữ Thần nuôi dưỡng, tính ra tuổi tác cũng đã năm ngàn năm.

Vì là thần tiên hóa hình người, dung mạo vẫn như lúc ban đầu, Quy thừa tướng mỗi lần gặp mặt đều rất ngưỡng mộ.

Chú ý tới ánh mắt dò xét nhiều lần của người bên cạnh, Tử Lăng cảm thấy khó hiểu, quay đầu hỏi: "Thừa tướng cứ nhìn bổn quân làm gì? Trên mặt bổn quân có gì sao?"

Biến hóa thành hình dạng nam nhi, vậy mà vẫn dùng giọng nữ, đây chẳng phải là làm loạn sao?

Quy thừa tướng từng nhậm chức ở Đông Hải, quen biết Bồng Lai từ lâu, cũng là vị thần tiên duy nhất được nhìn thấy dung mạo thật của nữ quân, biết nàng là người tính tình ham chơi, lão lộ ra vài phần bất đắc dĩ.

Cười hiền hòa lắc đầu, Quy thừa tướng chậm rãi nói: "Lão phu và nữ quân đã mấy trăm năm không gặp, suýt nữa thì quên mất nữ quân trông như thế nào rồi."

"Ồ--" Tử Lăng bỗng nhiên hiểu ý ông, thoải mái nhếch môi, "Muốn nhìn ta à, sao không nói sớm!"

Nàng thuận tay kết một ấn quyết, biến hóa trong chớp mắt, lập tức khôi phục lại dáng vẻ nữ nhi.

Gió xuân theo sóng nước thổi đến, mái tóc đen như mây như sương cùng y phục màu lam nhạt của nữ tử cùng nhau bay bay trong gió.

Nàng vốn là tiên nữ, nhưng còn hơn cả tiên nữ, tựa như núi xa xanh biếc, như hoa phù dung bên nước.

Các thị vệ đều không chớp mắt, vốn tưởng rằng những vị tiên tử Bồng Lai đi theo đã là tuyệt sắc hiếm có trên đời, không ngờ nữ quân đã năm ngàn tuổi lại càng thêm xinh đẹp tuyệt trần.

Danh hiệu "sản sinh mỹ nhân" của Bồng Lai quả nhiên danh bất hư truyền!

Còn Quy thừa tướng, trong lòng lại lạnh đi vài phần.

Sao mấy trăm năm trôi qua, nữ quân lại càng trẻ ra thế này??

Chẳng lẽ chỉ có mình ông già đi sao?

Quy thừa tướng vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ có lẽ là do đối phương đã phi thăng thành Cửu Thiên Huyền Tiên, pháp lực đại tăng, nên lại mở lời: "Nữ quân, người có thể kể cho lão phu nghe, năm trăm năm trước khi người lịch kiếp phi thăng, đã trải qua những chuyện gì không?"

Ông thực sự rất tò mò, bởi vì lịch kiếp phi thăng không phải là cơ hội mà mỗi vị thần tiên đều có được.

Vừa nghe đến hai chữ "lịch kiếp", hai tiểu tiên thị đi theo hầu Tử Lăng là Doanh Nhụy và Thượng Minh đều giật thót tim.

Câu hỏi này thật hay, người ở Bồng Lai bọn họ ai cũng rất tò mò!

Chỉ có điều, chuyện này đã trở thành một chủ đề cấm kỵ.

Năm trăm năm trước, nữ quân ra ngoài truy bắt yêu thú trôm tiên thảo thượng cổ, đi một lần là mấy chục năm.