Chương 13: Cuộc Sống Thanh Xuân Rực Rỡ Của Cô Vừa Mới Bắt Đầu Đã Kết Thúc.

Ánh mắt Diệp Cô Thâm nhìn lướt qua Đường Tuế Như đắc ý, cười yếu ớt “Muốn anh thượng em.”

“Chú Diệp, tôi không hứng thú yêu đương vượt quá bối phận, ông nội Càn bên kia, tôi sẽ đi tìm ông nói rõ ràng.” Cô mới không gả.

Mười tám tuổi liền lấy chồng, cuộc sống thanh xuân rực rỡ của cô vừa mới bắt đầu đã kết thúc.

“Em cảm thấy ông ấy sẽ nghe em, vẫn là nghe anh?” Diệp Cô Thâm nhàn nhã ngồi vào trên ghế cạnh bàn sách, vắt chân “Em vừa kêu lớn tiếng như vậy, cha mẹ em nhất định cho rằng anh ngủ em,”

“Ngủ thì thế nào? Chú Diệp, chú cũng trưởng thành, 26 tuổi còn chưa chơi qua nữ nhân a? Hiện tại quan niệm trinh tiết nào có như vậy, còn có a! Chú Diệp có phải quên tôi mang thai….” Ngón tay mảnh khảnh của cô vuốt bụng nhỏ, mặt mày hớn hở con ngươi lộ ra đắc ý.

Cô nói xong, liền đi về phía tủ quần áo, trâu già này, không tức chết không được.

Cô vừa mở tủ quần áo ra, sau lưng có bóng đen lướt qua, theo bản năng cô khép chặt hai chân, nói thật, Diệp Cô Thâm này, mặc kệ hình dạng, gia thế, năng lực chính là ngàn dặm mới tìm được một,

Nhưng mà…

Cô mới 18, vẫn là trong nhà an bài, cô thật không muốn kết hôn.

Trong đầu cô suy nghĩ một chút sau khi kết hôn, hình ảnh đứa bé trong nhà, cảm thấy cả thế giới đều sập.

Cho nên, phản kháng, nhất định phải phản kháng đến cùng.

“Còn nói láo, cần anh tự mình đến kiểm tra mới nói thật?” Bàn tay nóng rực của Diệp Cô Thâm đè lại eo thon của cô, ngón tay thon dài tìm kiếm trong khăn tắm, “Hả?”

“Tôi..” Toàn bộ thân thể Đường Tuế Như căng thẳng, đánh không lại anh, hiện tại không nắm chặt bậc thang dưới, có thể bị anh cho lên.

Tự trách miệng mình tiện, thế mà rống lên một câu để Diệp Cô Thâm thượng cô.

“Chú Diệp, chú có thể đi ra ngoài trước hay không, tiểu nhân mặc quần áo tử tế lại nói chuyện với chú được hay không?” Cô nhỏ giọng nói.

Diệp Cô Thâm buông tay, buông lỏng eo cô “Anh ra ngoài chờ em.”

Cô kéo khóe miệng, ánh mắt nhìn anh ra ngoài, thân ảnh cao lớn biến mất, cô thở phào một hơi.

Nhanh chóng đổi quần áo, ngồi trước máy tính, mở ra phần mềm chat.

Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Các chị em, tôi bị bức hôn, phải làm gì? Rất gấp! Đang chờ!

Bạch Nhật Y Sam Tẫn: Tên, giới tính, tọa độ, gửi tới.

Sát: chị Y Sam muốn khai đao sát giới, nhưng cái này hình như là việc của em…

Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Đáng tin cậy chút được không?

Thân phận Diệp Cô Thâm như vậy, anh là quân nhân, mà cô cũng không muốn Diệp Cô Thâm chết.

Tam Tuế tiểu bạch kiểm: Dựa, TNND, dám đoạt nữ nhân lão tử! Gửi ảnh chụp tới, lão tử muốn đánh hang ổ của anh ta.

Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Không phải tôi nói, chúng ta cộng lại, có thể không đánh được hang ổ của anh ta, có thể chết thảm hại hơn.

Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế Như nhăn lại, nghĩ đến lúc này lão cha nhà mình liên hợp lão mẹ bán mình, cô không muốn sống.

Bạch Nhật Y Sam Tẫn: Cô không nói gì, chúng tôi giúp thế nào?

Tam Tuế không chỉ ba tuổi: Được rồi, tôi đi tự sát.Các chị em, nếu như trong 24 giờ tôi không online, chứng minh tôi cúp rồi, xin treo cờ trắng biểu thị đau buồn cũng mặc niệm ba phút cho tôi.

Cô nói xong, đóng phần mềm, đi xuống lầu.

Thang ưu nhã xoay tròn, cô đè lại lan can, nghe giọng cha mình vui vẻ, đem con gái bán còn vui vẻ như vậy, sao ông không sinh nhiều mấy đứa con gái, có thể vui vẻ gấp bội.

“Cha, chú Diệp..” Cô cười đi xuống.