Chương 28:

Đầu máy trong suốt hút đầṳ ѵú, sữa tươi màu trắng bị hút vào bình từng luồng một, sữa trong bình dần dần tăng nhiều, hút xong bên này thì đổi bên kia, hút hết mới làm cô thoải mái rồi thở dài.Nam sinh vừa thay quần áo định đi rửa tay đẩy cửa ra, nhìn thấy hình ảnh như vậy, hắn sững sờ tại chỗ, Đào Noãn nhìn nam sinh đẩy cửa vào cũng ngây ngẩn cả người.

Bốn mắt nhìn nhau, vẫn là nam sinh phản ứng trước, hắn luống cuống tay chân rời khỏi phòng vệ sinh.

Đào Noãn choáng váng, nhìn xung quanh, mới phát hiện mình vào nhầm phòng vệ sinh nam, cũng may bên trong không có người. Vội vàng bỏ máy hút sữa vào túi, Đào Noãn sửa sang lại quần áo đẩy cửa phòng vệ sinh ra, nam sinh nhìn hơi quen mắt còn đang canh giữ bên ngoài.

Nam sinh ngượng ngùng, giải thích với cô: "Xin lỗi, em... Em sợ người khác lại vào, mới ở đây..."

"Cảm ơn..." Đào Noãn cúi đầu không dám đối diện với hắn, xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, nói cảm ơn rồi tránh hắn, đi trước đài thanh toán tiền rồi về nhà, mất mặt quá, sao lại vào nhầm phòng vệ sinh, còn bị người khác nhìn thấy, tại sao gần đây cô luôn xui xẻo như vậy, cứ như vậy, kế hoạch ngủ sớm dậy sớm, sau vô số lần hồi tưởng thì cô đã mất ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Đào Noãn với hai quầng thâm mắt giãy giụa bò dậy, làm đồ ăn sáng, lại bắt đầu làm việc.

Cho dù cuộc sống không được thuận lợi, nhưng vẫn phải tiếp tục, bây giờ kiếm tiền mới là quan trọng nhất.

Đào Noãn mới vừa cắt vải dệt, nghe tiếng thông báo của di động, cô buông kéo nhìn, là có người thêm bạn tốt Wechat, ghi chú muốn thuê nhà, Đào Noãn thông qua bạn tốt, hẹn hai giờ xem phòng ở.

Người tới đúng giờ, khi Đào Noãn mở cửa thì bốn mắt nhìn nhau, vẻ mặt hai người, ừm... Có thể so sánh với tối qua.

Cô chỉ nói khách thuê là học sinh, một mình, lại quên nói giới tính, nhưng mà nhìn nam sinh ngoài cửa đã gặp qua vài lần, lúc này đuổi người ta đi thì không ổn, vì thế nghiêng người, cho hắn vào.

Đào Noãn nhìn nam sinh thành thật ngồi trên sô pha: "Ừm... Em là học sinh?"

Nam sinh như mới bừng tỉnh trong mộng, cuống quít lấy thẻ học sinh trong ba lô đưa cho cô: "Em đang học năm 3, làm thêm ở quán cà phê..."

Khi nói tới quán cà phê bỗng hạ giọng, hai người đều nghĩ tới cảnh tượng xấu hổ đêm qua.

"Ngạch... Vậy sao." Đào Noãn cầm thẻ học sinh trong tay, ừ... Khương Mặc Nhiên, 21 tuổi.

Tuy răng là nam, nhưng thoạt nhìn rất thành thật, Đào Noãn đứng dậy nói: "Chị dẫn em đi xem phòng ngủ."

Nói rồi dẫn hắn vào phòng ngủ phụ, phòng đã lâu không có người ở, nhưng mà vẫn luôn quét tước, đầy đủ các loại gia cụ, diện tích cũng không nhỏ.

"Trong phòng ngủ của chị có phòng vệ sinh, cho nên em có thể dùng, ngoại trừ phòng ngủ chính và phòng làm việc, nơi khác có thể tùy tiện hoạt động, nhưng mà không thể dẫn bạn gái về, em xem vậy có được không?"

"Dạ..." Khương Mặc Nhiên còn đang đắm chìm trong chuyện chủ nhà là cô gái mình để ý, bỗng nhiên hoảng hồn nói với cô: "Em... Em không có bạn gái."

Đào Noãn cười, cho hắn thuê phòng với giá thấp nhất, mãi cho đến khi Khương Mặc Nhiên ra khỏi nhà, cảm nhận được ánh mặt trời chiếu lên da, vẫn thấy mơ hồ, tối qua gặp cô hút sữa trong phòng vệ sinh, hắn thật uể oải, đồng sự nói cô có bạn trai, nhưng không nói cô đã làm mẹ, nhưng mà hôm nay vào nhà cô, lại thấy cô chỉ sống một mình, rốt cuộc là tại sao chứ, tuy rằng Khương Mặc Nhiên lòng đầy nghi vấn, lại không dám hỏi ra mẹ, dù sao bọn họ cũng không thân, nhưng mà nghĩ đến có thể cùng cô sống chung dưới một mái nhà, những uể oải đã biến thành hư ảo.