Chương 4

Bạch Kiền Nhân cũng không nhìn thẳng vào cô, ánh mắt vô hồn liếc qua quản gia đang đứng ngoài cửa.

Quản gia lập tức tiến vào đặt hai hộp quà tinh xảo lên đầu giường cô, cung kính nói: "Thiếu phu nhân, trong hộp màu tím là bộ trang sức mà ngài đã đặt làm riêng, trong hộp màu hồng là quà mừng cho tiệc cưới tối nay." Sau đó, quản gia lui ra khỏi phòng theo sự ra hiệu của Bạch Kiền Nhân.

Khi Ninh Đại nhìn thấy hai chiếc hộp trang sức đó, đồng tử của cô co lại, đúng rồi, cô nhớ ra rồi, hôm nay là ngày Bạch Kiền Nhân cùng em trai khác bố khác mẹ của hắn ta, Doãn Mặc và em họ của cô, Lục Phiêu, kết hôn.

Trái tim cô chợt nhói lên, không trách hôm nay anh lại chủ động tìm cô.

Kiếp trước, trước ngày cưới của Lục Phiêu, cô đã tìm đến Bạch Kiền Nhân, đưa cho hắn ta một lô kim cương thô mà cô đã bỏ ra một số tiền lớn để đấu giá, nhờ hắn ta giúp làm thành quà mừng cưới cho em họ, đồng thời cô cũng đặt riêng một bộ trang sức để đeo trong hôn lễ.

Thứ nhất là vì sản nghiệp dưới tay Bạch Kiền Nhân, các ngành cách nghề đều phát triển mạnh mẽ, đặc biệt là sản nghiệp trang sức nổi tiếng trên quốc tế, sở hữu những nghệ nhân kim hoàn hàng đầu thế giới và các xưởng thủ công với thiết bị tiên tiến nhất.

Thứ hai, trong tay hắn ta không thiếu những nhà thiết kế trang sức đẳng cấp thế giới, nên chắc chắn có thể thiết kế ra những món trang sức làm hài lòng Lục Phiêu.

Ninh Đại từ trước đến nay luôn quan tâm đến chuyện của em họ mình.

Để chuẩn bị một món quà có thể làm hài lòng Lục Phiêu, Ninh Đại đã bỏ ra một số tiền lớn, gần như vét sạch ngân quỹ nhỏ của bản thân. Gu thẩm mỹ vốn nổi trội của Lục Phiêu luôn được giới truyền thông ca ngợi không ngớt, cô ấy được xem là cuốn sách giáo khoa của thời trang và là "móc treo đồ sống" cho mọi trang phục. Ninh Đại từ trước đến nay cũng chỉ có thể đứng sau lưng cô ấy mà kính cẩn ngưỡng mộ.

Chính vì vậy nên Ninh Đại mới mặt dày mày dặn nhờ vả Bạch Kiền Nhân chuẩn bị. Không ngờ hắn ta vừa nghe cô nói đã mở miệng nói một chữ "được."

Phải biết rằng, trước đây khi Ninh Đại bàn bạc với hắn ta về bất cứ điều gì, hắn ta đều sẽ có một bộ dáng tàn khốc không thèm để ý đến cô. Nhưng lần này, hắn ta lại phá lệ, thuận theo ý cô mà bố thí cho một câu miệng vàng lời ngọc.

Lúc đó, Ninh Đại còn nghĩ rằng cuối cùng ngọn núi băng này cũng đã thông suốt, bắt đầu biết quan tâm đến cô rồi, cô còn phấn khích một hồi.