Chương 8

Trong chiếc hộp màu tím là một bộ ba món trang sức đính kim cương, gồm một đôi khuyên tai đính kim cương đơn, một sợi dây chuyền mặt tròn đính kim cương đơn, và một chiếc vòng tay đính những viên kim cương nhỏ. Thiết kế của chúng là kiểu tối giải nhất với cách đính kim cương kiểu chấu, đơn giản thanh lịch.

Trong hộp màu hồng là một chiếc vòng tay được thiết kế tinh xảo, kiểu dáng mới lạ, kim cương được dùng cũng hết sức sang trọng, vừa nhìn đã biết giá trị không hề nhỏ. Góc trái dưới của hộp có một biểu tượng chữ "Z" đặc biệt, cho thấy đây là sản phẩm định chế tư nhân cao cấp.

Ninh Đại lấy hộp kim chỉ ra, dùng kim chích vào ngón tay để máu nhỏ xuống bộ ba món đính kim cương, cô nín thở chờ đợi, tiếc là bộ ba món này không có gì thay đổi cả, cô cũng không nảy sinh cảm giác liên kết với chúng.

Ánh mắt đầy khao khát của Ninh Đại trở nên trầm tĩnh lại, thực ra thì kiếp trước cô cũng không rõ không gian được kích hoạt như thế nào, hình như là nó đột nhiên xuất hiện.

Cô chỉ biết rằng bông tai có thể chứa vật tư, dây chuyền có linh tuyền, vòng tay có thể chứa vật sống, có thể trồng trọt.

Lần này cô cũng chỉ là bệnh cấp cứu không có thuốc chữa, bừa bãi thử theo mấy cốt truyện của tiểu thuyết mạng thôi.

Nhưng cô vẫn chưa tuyệt vọng, tâm lý lo lắng mãnh liệt cho cha khiến cô có chút mất kiểm soát, luôn nghĩ rằng không thể bỏ qua bất kỳ khả năng nào để cứu cha.

Vì vậy, cô lại nhỏ máu của mình lên chiếc vòng tay mà cô định tặng cho Lục Phiêu, nhưng đáng tiếc là vẫn không có thay đổi gì.

Ngón tay của Ninh Đại bấu chặt vào lòng bàn tay, suy nghĩ trong đầu rối bời, ánh mắt tràn đầy hận ý dán chặt vào chiếc vòng này, sau đó cô lạnh lùng hừ một tiếng, đeo bộ ba món đính kim cương lên, dọn dẹp sạch sẽ mấy món trang sức.

Nếu tạm thời chưa thể kích hoạt không gian, cô đành phải tuân theo ý của Bạch Kiền Nhân mà tham dự cho xong cái hôn lễ này.

Ninh Đại cuối cùng cũng lề mề mặc xong đồ và xuống lầu, mà lúc này đội ngũ tạo hình đã chờ đến mức sắp nhảy dựng lên.

Vật lộn cả buổi chiều, cuối cùng Ninh Đại cũng thoát khỏi móng vuốt của đội ngũ tạo hình.

"Oh! Perfect." Giám đốc tạo hình nhìn "tác phẩm" của mình bằng ánh mắt hài lòng.

Mái tóc mềm mại và bóng mượt được búi lỏng phía sau đầu, làn da trắng ngần kết hợp với chiếc váy dài màu tím nhạt kiểu cúp ngực đơn giản, khiến cả người cô toát lên vẻ rực rỡ cảnh đẹp ý vui.

Ý cười dịu dàng nơi khóe mắt tỏa ra một nét đẹp dịu dàng, không hề mang tính xâm lược.

Đặc biệt là góc nghiêng của cô, sống mũi cao, đường cong cánh mũi tinh tế và đường viền môi khẽ cong nhẹ tạo thành một độ cung đặc biệt.