Chương 6: Cứu mèo

Giữa không trung có tiếng phành phạch vang lên, từ xa đến gần, có người đang nói chuyện.

Chu Chu thò đầu ra khỏi cửa sổ xe ngước nhìn chiếc máy bay không người lái trên không, đó là tiếng phành phạch của chiếc máy bay không người lái.

"Chính quyền thành phố A nhắc nhở các bạn, hãy ở nhà và đừng ra ngoài! Hãy ở nhà và đừng ra ngoài! Hiện tại, các cuộc bạo loạn không rõ nguyên nhân đang diễn ra ở nhiều nơi trong thành phố, rất nguy hiểm. Nhắc nhở một lần nữa, các bạn hãy ở nhà, đóng chặt cửa ra vào và cửa sổ, đừng ra ngoài!"

Nếu cuộc bạo loạn xác sống có thể được kiểm soát trong thời gian ngắn, thì ở nhà mới là an toàn nhất.

Nhưng nếu nó không được kiểm soát thì sao?

Khi lương thực trong nhà dần cạn kiệt, điện nước không đảm bảo, vật tư không thể tái sản xuất, mọi nguồn cung cấp đều cạn. Họ phải đánh đổi mạng sống để lấy vật tư, phải chiến đấu với xác sống, thậm chí chiến đấu với con người, cái chết và nỗi sợ hãi sẽ xâm chiếm tâm trí, kích động mặt đen tối nhất của mỗi người.

Chọn tự mình chiến đấu hay chọn tin tưởng vào chính phủ?

Hiển nhiên, Chu Chu lựa chọn tin tưởng chính mình.

Chu Chu lái xe đến một góc khuất trong công viên, bật điện thoại và kiểm tra lại bản đồ gần đó.

Lúc này cô cũng có chút không nắm chắc, kế hoạch lái xe từ đường vành đai lên cao tốc rõ ràng không thể thực hiện được. Có lẽ cô phải từ cửa khác quay lại một đoạn khác của đường vành đai, song cũng vì vậy mà cô cần phải băng qua rất nhiều đoạn đường đô thị một lần nữa, thậm chí có khả năng cao là tình huống ở cửa kia cũng giống như đường vành đai vừa rồi.

Ùn tắc giao thông dường như không thể tránh khỏi và có thể dự đoán được.

Chu Chu cáu kỉnh vò đầu bứt tóc, vẻ mặt không thả lỏng một chút nào. Con mèo béo vẫn đang ngủ gừ gừ trong balo mèo, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn cô.

Hiện giờ tình huống phải đối mặt quá nhiều và quá phức tạp. Nếu cô tiếp tục lái xe, cô phải đi theo làn xe, nhưng những đoạn đường có thể lựa chọn sẽ liên tục giảm xuống và các tình huống trên đường cũng sẽ tăng lên, một khi cô gặp phải một con đường không thể chạy qua, cô cần phải vạch lại lộ trình.

Nếu cô bỏ xe mà đi, thì phải đeo một balo trên lưng và một balo mèo trước ngực, dẫn đến tốc độ di chuyển không nhanh và không linh hoạt. Lúc không có sự bảo vệ của chiếc xe, bất cứ lúc nào cô cũng có thể bị cắn bởi một xác sống nhảy ra từ điểm mù.

Lẽ nào thực sự phải trốn trong nhà, phó mặc số phận mình cho chính phủ?

Chu Chu có chút bất mãn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại nghĩ không ra quyết định tốt hơn.

Trong lúc rối rắm, một con mèo Li Hua* từ phía sau hòn non bộ cách đó không xa lao ra, theo sau là ba xác sống với tư thế dị hợm.

*Mèo Li Hua (tên khác là Dragon Li - 貍花貓), có nguồn gốc từ Trung Quốc. Mèo Li Hua có bộ lông ngắn màu nâu cá thu và thường nặng từ 4.5 đến 5.5 kg hoặc hơn.

Mèo Li Hua dường như bị trẹo chân, khập khiễng chạy sang bên trái, tốc độ không nhanh.

Là một con sen mèo thâm niên, trái tim Chu Chu thắt lại khi nhìn thấy tình huống này.

Cô nắm tay lái, nhanh chóng khởi động xe, chân đạp ga, thầm tức giận thay cho con mèo Li Hua.

Cô không thể xuống xe để cứu nó, bởi cô hoàn toàn không nắm chắc mình có thể đánh bại ba xác sống kia, đó là không biết tự lượng sức đi tìm chết, cô vẫn chưa không xúc động đến mức ấy.

Nhưng chỉ cần nó băng qua con đường trước mắt, cô sẽ lái xe đυ.ng ba xác sống phía sau!

Toàn bộ trái tim của Chu Chu đã bị con mèo trước mặt tóm chặt, cô thầm cầu nguyện.

Làm ơn! Mày nhất định phải băng qua đường!

Nhìn thấy con mèo đã đến gần lề đường, ba xác sống chỉ còn cách nó chưa đầy một mét!

Chết tiệt, Chu Chu không khỏi chửi thề.

Mặc kệ vậy, lái qua trước đã!

Chu Chu vừa định buông chân phanh, một giây sau liền thấy một người đàn ông cao lớn linh hoạt, tay cầm thanh thép quật gã xác sống gần nhất.

Ngay sau đó, anh đá ngã một xác sống khác bằng cú đá hậu, cuối cùng cắm thẳng thanh thép trong tay vào giữa trán xác sống thứ ba.

Sau đó anh rút thanh thép, lần lượt cắm thanh thép vào đầu hai xác sống còn lại.

Mẹ kiếp, quá trâu bò… Chu Chu âm thầm giơ ngón tay cái lên, quay đầu lại thì con mèo què đã biến mất.

Chu Chu thở dài, mỗi người đều có phúc phận của mình, hi vọng nó có thể sống sót.

Người đàn ông đằng trước rời đi theo hướng ngược lại sau khi xử lý xong ba xác sống, để lại cho Chu Chu bóng lưng đen đẹp trai và linh hoạt, sau lưng còn đeo một chiếc túi bao tử thể thao màu xanh đậm.

Dù không thấy rõ mặt nhưng Chu Chu tin chắc rằng anh là một anh chàng đẹp trai, vì vũ lực tiêu diệt xác sống một cách lưu loát và lòng tốt cứu con mèo một mạng! Cho dù không đẹp trai, thì tâm hồn bên trong cũng đẹp!