Chương 134

Phảng phất như vì xác minh lời Yến Thừa Cựu nói, năm thứ hai vừa đến, chiến tranh liền bắt đầu bạo phát.

Không khí trên địa cầu nháy mắt trở nên khẩn trương. Đạo lý môi hở răng lạnh mọi người đều hiểu, mấy tinh cầu gần địa cầu nhất, quan hệ cũng tốt nhất, hiện giờ vì một cái Bí Thạch hư vô mờ mịt đánh nhau, rất khó nói sẽ không lan đến gần địa cầu. Không nói cái khác, chính là trước mắt địa cầu nên bảo trì thái độ như thế nào trong cuộc chiến tranh này cũng đủ làm các lãnh đạo khắc khẩu không thôi.

Trung lập? Không không không, mấy tinh cầu này sẽ không buông tha dù cho địa cầu trung lập, bọn họ tuyệt đối sẽ không để ý có thêm một đối thủ.

Muốn cùng tinh cầu nào đó liên thủ? Vậy thì cùng tinh cầu nào?

Chiến tranh nếu vẫn luôn tiếp tục kéo dài, địa cầu muốn an phận ở một góc căn bản không có khả năng. Lại nói, địa cầu bây giờ chính là thời khắc phát triển, nếu ngay lúc này quấn vào chiến tranh, chỉ sợ những nỗ lực trước đó xem như là nước chảy về biển đông.

Vào lúc này, mọi người đại khái chỉ có thể cầu nguyện cuộc chiến này nhanh chóng kết thúc.

Nhưng trời không chiều lòng người, chiến tranh chẳng những ngày càng thường xuyên, còn không ngừng mở rộng xu thế. Rốt cuộc, tại một khỏa thiên thạch “Không cẩn thận” bay xuống địa cầu khiến hơn vạn người suốt đêm rút đi, địa cầu cũng dần dần xuất hiện ý kiến bất đồng.

“Chúng ta muốn trốn ở một bên, nhưng mà người ta không nghĩ như vậy.”

“Chẳng lẽ chúng ta sợ bọn họ không thành sao?”

“Chiến tranh xác thực sẽ mang đến thương tổn cho chúng ta, nhưng từ góc độ khác mà nói, nói không chừng cũng là cơ hội cho chúng ta quật khởi!”



“Yến đại sư, chúng tôi hy vọng ngài suy nghĩ thật kỹ.” Mấy tên quan viên cung cung kính kính nói với Yến Chi Dĩ, “Ngài là người mạnh nhất trên địa cầu, chúng tôi cần ngài và đệ tử Cổ Võ trợ giúp. Không dối gạt ngài, Máy Móc Cải Tạo giả đã có không ít người bắt đầu tòng quân, này không chỉ là chuyện của chúng ta, còn quan hệ đến con cháu đời sau của chúng ta……”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng, vừa lúc thấy những quan viên này rời đi.

Những quan viên kia vừa gặp Yến Thừa Cựu, liền cho cậu nụ cười hữu hảo, rồi vội vội vàng vàng rời đi.

“Ngoại công.” Yến Thừa Cựu đẩy cửa ra, thấy biểu tình trên mặt ngoại công vẫn bình tĩnh trước sau như một.

“Thừa Cựu, con đến rồi à.” Yến Chi Dĩ nhẹ nhàng thở ra, “Đừng đứng ngốc ở đó làm gì, ngồi đi.”

“Ngoại công, bọn họ là kêu gọi người tham chiến sao?” Yến Thừa Cựu nhìn ngoại công trực tiếp hỏi, “Thật muốn tranh đoạt vũng nước đυ.c này sao?”

“Việc này không phải chúng ta nói không đi thì có thể không đi.” Yến Chi Dĩ bình tĩnh trả lời, “Trình độ phát triển khoa học kỹ thuật của địa cầu tuy không cao, nhưng tốc độ lại rất nhanh. Mấy tinh cầu kia cũng không thể mặc kệ địa cầu nhân cơ hội này trưởng thành. Một khỏa thiên thạch là không cẩn thận, về sau công kích khác cũng sẽ là không cẩn thận, bất quá là chuyện sớm hay muộn.”

Chính là địa cầu sẽ thua a!

Kiếp trước địa cầu tham chiến sau năm thứ ba cũng đã bắt đầu quân lính tan rã.

Trừ bỏ mấy tinh cầu ở ngoài, trận chiến này phía sau còn có bóng dáng Kakra tinh cầu, Eliot không thể nào bỏ qua cơ hội này.

“Thừa Cựu, trong lịch sử địa cầu, có không ít quốc gia vì nguồn năng lượng bùng phát chiến tranh. Vàng bạc, nước, dầu hỏa, về sau còn có hạt nhân. Từ ngày Bí Thạch xuất hiện, liền quyết định vũ trụ này sẽ không thái bình. Nguồn năng lượng mới có thể thay thế được tất cả mọi thứ, tất nhiên phải trả giá vô số sinh mạng.” Yến Chi Dĩ nhìn Yến Thừa Cựu mang theo vẻ tiếc nuối, “Ta không thể rời khỏi địa cầu, cũng không thể không tham chiến. Thừa Cựu, con cùng Lâm Ẩm Vô đến Kakra tinh cầu học tập mấy năm rồi về.”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu kinh ngạc nhìn Yến Chi Dĩ, tức giận trong nháy mắt xông lên đầu, “Ngoại công, người đây là bảo con chạy trốn?”

“Ta không phải bảo con chạy trốn.” Yến Chi Dĩ bình tĩnh nhìn Yến Thừa Cựu nói, “Ta chỉ là hy vọng con đi học tập cho tốt một phen mà thôi.”

“Con không đi.” Yến Thừa Cựu cắn răng nói.

“Thừa Cựu, ta chưa từng hỏi qua thực lực của con là như thế nào, cũng không hỏi con rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, con biết vì sao không?” Yến Chi Dĩ tự hỏi tự đáp, căn bản không cho Yến Thừa Cựu cơ hội nói chuyện, “Bởi vì con là ngoại tôn của ta, là hài tử ta nhìn từ nhỏ đến lớn, ta tin con, cho nên chuyện con không muốn nói ta cũng không bao giờ ép con nói ra. Nhưng bây giờ, con nhất định phải nghe ta.”

“Ngoại……”

“Thừa Cựu, con nghe ta một lần. Con hẳn có chuyện quan trọng hơn phải làm đi.” Yến Chi Dĩ nhìn Yến Thừa Cựu phảng phất như nhìn thấu tất cả, làm Yến Thừa Cựu có chút không biết làm sao.

Ngoại công đã biết gì sao?

“Mặc kệ con thay đổi như thế nào, chung quy vẫn là ngoại tôn của ta.” Yến Chi Dĩ khẽ cười, “Không phải con muốn phát dương quang đại Cổ Võ sao, hiện tại chính là thời điểm tốt. Trên Kakra tinh cầu có vô số cường giả, con có thể hảo hảo đột phá chính mình. Thừa Cựu, con nên nhìn xa một chút, để tâm của con nhìn được nhiều thứ hơn……”

“Con từ chối!” Yến Thừa Cựu gằn từng chữ một, “Trái tim con nhỏ như vậy, con cũng không muốn làm nhân vật lợi hại gì, con……”(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Lời còn chưa nói hết, Yến Thừa Cựu cảm giác dường như mình mất đi khí lực, cảnh tượng trước mắt bắt đầu mơ hồ.

“Thừa Cựu liền nhờ cậu vậy.” Yến Chi Dĩ khẽ thở dài.

Lâm Ẩm Vô nhìn chậu hoa bên cửa sổ, thứ đó dường như không phải của địa cầu đi.

“Ngẫu nhiên có vài người bạn tặng ta hạt giống ngoại tinh, hiệu quả còn khá tốt.” Yến Chi Dĩ nhìn theo ánh mắt Lâm Ẩm Vô, giải thích.

“Chờ cậu ta tỉnh lại, e là sẽ trở về tìm ngài.” Lâm Ẩm Vô trả lời.

“Thừa Cựu sẽ không.” Yến Chi Dĩ khẽ lắc đầu, “Nó từ nhỏ đã nhẹ dạ, cho dù có tức giận đến đâu, ngủ một giấc cũng liền cho qua. Khi còn nhỏ nó bị bạn cướp thú bông, nó rất tức giận, nói phải học khinh công thật giỏi để đánh đứa trẻ kia răng rơi đầy đất. Nhưng ngày hôm sau, nó không còn tức giận nữa.”

“Thừa Cựu vẫn luôn không nói, ta cũng không hỏi.” Yến Chi Dĩ nhìn Yến Thừa Cựu vô cùng nhu hòa, “Nó khi còn nhỏ sẽ hỏi chuyện của cha mẹ, sau đó thì không hỏi nữa, đại khái là sợ ta thương tâm. Từ buổi sáng nhập học thức dậy, Thừa Cựu giống như biến thành người khác. Ánh mắt nó nhìn ta hoàn toàn khác mọi người, giống như một con thỏ con sợ hãi, bất cứ lúc nào cũng sẽ nổi điên cắn người. Cho nên lúc nó khiêu chiến các sư huynh sư tỷ, ta cũng không ngăn cản nó, ta quả thật có chút ích kỷ.”

“Đây là nhân chi thường tình.”

“Chiến tranh một khi xảy ra, tin tức trên địa cầu có Bí Thạch sẽ bị tiết lộ ra ngoài, cho đến lúc này, ta cũng không thể bảo vệ được nó.” Trên khuôn mặt trẻ tuổi của Yến Chi Dĩ lộ ra thần sắc mỏi mệt, nhìn qua nháy mắt già nua rất nhiều.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Yến tiên sinh, ngài cảm thấy ngài phát hiện quyển Cổ Võ bí tịch là ngẫu nhiên sao?” Lâm Ẩm Vô đột nhiên hỏi.

“Chuyện này…” Yến Chi Dĩ bỗng không đáp lại được.

Hắn muốn nói đương nhiên là ngẫu nhiên, nhưng hiện tại đối mặt ánh mắt Lâm Ẩm Vô, hắn lại có chút không dám xác định.

“Yến tiên sinh, qua một thời gian ngắn, ngài có thể sẽ từ từ nhớ lại một ít chuyện.” Lâm Ẩm Vô mỉm cười nói, “Tuy ngài uỷ thác tôi chiếu cố cậu ta, nhưng tôi có thể phải cho cậu ta một chút tôi luyện, hy vọng ngài không cần đau lòng.”

Yến Chi Dĩ ngược lại nở nụ cười.

Lâm Ẩm Vô nếu nói như vậy, ngược lại là một cái bảo đảm, bảo đảm Yến Thừa Cựu sẽ hảo hảo sống sót.

“Tôi chỉ hy vọng, sau khi Yến Thừa Cựu trải qua trắc trở, có thể trở nên càng thêm phù hợp tâm ý tôi một ít, như vậy về sau mới sẽ không lựa chọn sai lầm.” Lâm Ẩm Vô mỉm cười, khiến người nhìn không rét mà run.

_____________________________________________

“Ngoại công!”

Yến Thừa Cựu từ trong ác mộng bừng tỉnh.

Cậu mơ thấy ngoại công vẫn không thể nào tránh được tận thế, trong chiến tranh bị gϊếŧ ngay trước mặt cậu.

May mắn chỉ là giấc mộng.

Yến Thừa Cựu rốt cuộc nhận ra được có gì đó không đúng.

Đây là đâu?

Trước mắt là một khu vực hoàn toàn xa lạ, trên bầu trời xám xịt, đất đai chung quanh cằn cỗi, mà chỗ cậu ở hiện tại, lại là một bãi rác thật lớn, tản ra mùi vị khó ngửi. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Đao của mình đâu?

Yến Thừa Cựu cảm giác liên hệ giữa mình cùng Hắc Vô Thường đứt đoạn, thân thể nháy mắt trở nên nặng hơn.

Nội lực thì còn, nhưng thân thể lại nặng như vậy. Không đúng, là trọng lực ở đây cao hơn địa cầu, nguyên khí thiên địa khác biệt địa cầu rất lớn, vốn bản thân là Tông Sư có thể câu thông thiên địa, còn không có cách nào trong khoảng thời gian ngắn thích ứng tình huống thế giới này.

Chẳng lẽ trong lúc vô tình cậu đã làm nhiệm vụ mới? Không, không đúng. Cậu nhớ rõ mình đang trong phòng làm việc của ngoại công.

“Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi, người ngoài thôn.” Một bóng người từ đống rác khác chui ra, nhìn Yến Thừa Cựu cười cười.

“Người ngoài thôn?” Yến Thừa Cựu cảm giác ngôn ngữ đối phương nói cũng không phải ngôn ngữ địa cầu, nhưng cậu lại đặc biệt nghe hiểu được, thậm chí buột miệng thốt ra cũng là ngôn ngữ của bọn họ. Yến Thừa Cựu chỉ chỉ chính mình, “Các người nói là tôi?”

“Đương nhiên là ngươi.” Nam hài tử tới trước mặt Yến Thừa Cựu thoạt nhìn gầy trơ cả xương, chỉ là sau mông còn có một cái đuôi, lung la lung lay.

“Ngươi cũng bị lừa đến hoang tinh này à.” Nam hài đồng tình nhìn Yến Thừa Cựu, “Coi như ngươi số may gặp ta, nếu như bị thả xuống bãi rác khác, ngươi hiện tại sẽ biến thành một miếng thịt trong nồi, ta ăn chay, ngươi yên tâm đi.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)

Yến Thừa Cựu có chút mờ mịt, “Cậu nói, nơi này là nơi nào?”

“Một địa phương hẻo lánh không có tên.” Nam hài lắc đầu, “Ta tên Comilla, ngươi thì sao?”

“Yến Thừa Cựu.”

“Yến cái gì Cựu?” Comilla thử phát ra âm thanh, bất đắc dĩ đầu lưỡi thật sự không tốt lắm, “Mặc kệ, liền gọi ngươi Tiểu Yến đi. Nơi này cái gì cũng không có, chỉ có thể tìm hắc thạch giống như vậy, rồi nhân lúc mặt trăng trồi lên trao đổi đồ ăn cùng những thú nhân kia.”

Comilla từ trong lòng móc ra một cục đá đen to bằng nắm tay, “Ầy, chính là loại này.”

Yến Thừa Cựu muốn để sát vào xem, Comilla lại nhanh chóng thu về, “Nhanh làm việc đi. Ta cứu ngươi, cho nên về sau ngươi đều phải chia cho ta phân nửa đồ ăn, hiểu không?”

Yến Thừa Cựu không có cách nào, cái gì cũng không biết, đành phải gật gật đầu.

“Cậu vừa rồi nói thú nhân là cái gì?”

“Thú nhân chính là thú nhân a.” Trên mặt Comilla có chút chần chờ, “Bọn họ rất chán ghét người nhỏ yếu, ngươi nhìn thấy những người cao cao lớn lớn thì đừng tùy tiện đến gần là được.”

“Cậu nghe nói qua địa cầu chưa?” Yến Thừa Cựu hỏi một câu.

“Không có.” Comilla lắc đầu.

“Vậy Kakra tinh cầu thì sao?”

“Có điểm quen tai.” Mễ Comilla chăm chú suy nghĩ một hồi, “Giống như trước kia có nghe những thú nhân đó nói qua, vương bọn họ muốn đến Kakra tinh cầu.”

“Vương?” Yến Thừa Cựu trong đầu linh quang chợt lóe, “Những thú nhân kia có phải người Cuồng Thú tinh cầu hay không?” Dường như cậu từng nghe Lâm Ẩm Vô nói qua một lần, Cuồng Thú tinh cầu có một nhân vật lợi hại, nghe nói là công dân dự bị Kakra tinh cầu.(Edit by Thỏ Siu Nhơn)

“Ngươi làm sao hỏi nhiều vấn đề như vậy.” Comilla nhìn Yến Thừa Cựu có vẻ không tốt, “Mau dậy đi tìm hắc thạch, bằng không ngươi liền chờ chết đói đi.”

“Được được.” Yến Thừa Cựu gian nan từ mặt đất đứng lên.

Cậu đã lâu chưa từng thử qua thân thể trầm trọng như vậy. Nội lực giấu trong thân thể căn bản không dùng được, Hắc Vô Thường chỉ sợ cũng bị Lâm Ẩm Vô cầm đi.

Đúng, Yến Thừa Cựu hiện tại cũng gần như kịp phản ứng. Chỉ sợ mình xuất hiện ở địa phương kỳ quái này là Lâm Ẩm Vô động tay động chân đi, cũng không biết ngoại công sắm vai trò gì trong đây.

Tại nơi như thế này, đừng nói trở về tìm ngoại công, có thể sống sót hay không còn chưa biết được.

Đại khái biểu hiện của mình trước đó làm Lâm Ẩm Vô thất vọng rồi đi.