Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 65: Rừng rậm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng không nhịn nổi hai người tìm đường chết...cố gắng chụp ảnh làm chứng cớ, không ngờ hai cô gái đã thực sự chụp được đồ vật gì đó khó lường.

Nhưng cũng đã để lại mầm tai hoạ lớn.

Cuộn phim bên trong máy ảnh cuối cùng bị hủy đi, chủ nhân của máy ảnh, cũng mất tích không rõ.

Lưu Chanh Tử không ngừng làm quen với những nam nhân có thân phận khác nhau, mối quan hệ càng lúc càng rộng, xem ra cũng là đang đề phòng.

"Có lòng đề cao công lý là chuyện tốt, nhưng các nàng đã không ước lượng chính xác đối thủ của mình."

Bạch Vụ bỗng nhiên mở miệng, khiến cho Lưu Chanh Tử sững sờ.

"Xem ra ngươi đã đoán được." Ngửa đầu, Lưu Chanh Tử cố nén cảm xúc buồn bã, nàng giả vờ thoải mái nói: "Đã lâu như vậy rồi, các nàng nói không chừng sớm đã bị người tầng trên chơi ngán, sau đó ném ra ngoài tháp."

Bạch Vụ lúc này mới biết tại sao việc đăng ký lính đánh thuê tự do lại dễ dàng như vậy, để thuận tiện cho người tầng trên...làm một ít việc đáng xấu hổ.

Đây thực sự là một Toà Tháp mục ruỗng từ trên xuống dưới.

"Ta hiểu rồi, hiện tại mọi việc đã được chuẩn bị thoả đáng, ta chuẩn bị đi ra ngoài tháp."

"Bạch Vụ, ngươi nói xem...nếu như bạn của ta biến thành Ác Đọa, gặp ta ở ngoài tháp, các nàng sẽ ăn ta sao?"

Trước khi gặp được Lợi Á cùng với cô bé đáng thương Hồng Ân, Bạch Vụ cho rằng chắc hẳn là như vậy.

Nhưng hiện tại hắn cũng không đoán chắc.

"Thế giới ngoài tháp rất bao la, những chuyện chưa xảy ra, thì không cần suy nghĩ, chẳng qua nếu như ta gặp các nàng, ta sẽ truyền đạt tưởng niệm của ngươi cho các nàng. Được rồi, ngươi nên đi ra ngoài, ta muốn thay quần áo."

Bạch Vụ đuổi Lưu Chanh Tử ra ngoài, lập tức mặc quần áo bó Ký Linh, sau đó khoác áo choàng màu đen lên, đeo mặc nạ chữ V.

"Constantin" được sinh ra như vậy.

Mặc dù hình tượng này không bắt mắt như nữ chính mặc bikini, nhưng Bạch Vụ tin tưởng, thế giới ngoài tháp chân thật, rất nhanh liền có thể hút sự chú ý của khán giả.

...

...

Một lần nữa đi tới lối ra Tòa Tháp ở phía đông quảng trường, trước đó Bạch Vụ đã khởi động bánh xe Roulette.

Mặc kệ là tiến vào cửa màu nào, Bạch Vụ đều sẽ bị bánh xe Roulette kéo đến khu vực đặc biệt.

Thành viên quân đoàn điều tra phụ trách đăng ký, nhìn thoáng qua Bạch Vụ ăn mặc quái dị, nói: "Constantin?"

"Đúng vậy."

"Đội viên của ngươi đâu?"

"Bọn họ đã đi đến khu vực đặc biệt, ta là phụ trách hỗ trợ."

"Ngoài tháp rất nguy hiểm, những lính đánh thuê các ngươi phải chú ý an toàn, đừng có làm mất cả người cả của."

Thành viên điều tra cũng coi như xuất phát từ hảo ý, chú ý tới đồ vật Bạch Vụ mang ở trên lưng, hỏi: "Đây là mang theo cái gì? Một bao lớn như vậy? Ta nói cho ngươi biết, xác suất Ký Linh rất thấp...tốt hơn ngươi nên mang theo thứ gì đó dễ mang theo."

Trong ba lô tự nhiên là nồi cơm điện, Bạch Vụ luôn tâm niệm niệm đối với thứ này.

Thấy Bạch Vụ không có động tĩnh, thành viên điều tra cũng lười phản ứng, trực tiếp cho đi.

Một lần nữa đi đến trước cửa ra ngoài tháp, Bạch Vụ chạm tay vào tấm bia đá.

Ánh sáng trắng nuốt chửng bóng dáng hắn, ngay vào lúc này, ở phía bên kia —— màn hình to lớn ở giữa Cảng Nhặt Nhạnh, hình ảnh bỗng nhiên hoán đổi.

Ngoài tháp.

Trong hốc cây to lớn tại một khu rừng rậm nhiệt đối vô danh, ba người sắc mặt trắng bệch, cố gắng hết sức để điều chỉnh nhịp thở.

"Đều con mẹ nó tận khả năng trấn định lại, đừng nghĩ về những gì đã xảy ra trước đó. Hít sâu vào, đúng, hít sâu vào mấy lần!" Một người trung niên có vết sẹo trên má trái, để râu quai nón, thân thể có chút cường tráng nhẹ giọng dặn dò.

"Đội...đội trưởng...ta ta ta...sợ hãi, chúng ta có phải hay không sẽ chết ở chỗ này...tam gia và mặt rỗ ca đều..."

Nói chuyện cà lăm chính là một vị thiếu niên mười tám mười chín tuổi, cũng là người nhỏ tuổi nhất trong ba người này, thoạt nhìn có khí chất gần tương đương với Thương Tiểu Ất, chẳng qua y cũng không phải là giả kinh sợ, y là thật sự kinh sợ.

Tao ngộ phát sinh trước đó, khiến cho hắn không thể không sợ hãi.

"Tiểu tử ngươi nếu không nhanh chóng trấn định lại cho lão tử, ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi hốc cây, con quái vật kia sẽ ngửi được mùi của ngươi và tới đây! Lão Nhị và lão Tam chết rồi, ngươi cũng muốn chết?"

Giống như là người không ngủ được bắt buộc chính mình ngủ, ngược lại là càng ngày càng tỉnh táo vậy, trong ba người, tính cả đội trường râu quai nón ở bên trong, đều không có ai thật sự bình tĩnh trở lại.

Trong ánh mắt của người trọc đầu gầy gò trong ba người mang theo tuyệt vọng: "Dĩa quay của chúng ta bị nó làm hư, kỳ thật điều chúng ta có thể làm bây giờ...chính là chờ chết."

Hai người còn lại trầm mặc.

Vào bốn tiếng đồng hồ trước, bọn họ đi tới khu rừng nhiệt đới này, trong đội ngũ có cảm giác mạnh nhất chính là gã trọc đầu gầy gò này, mặc dù là lính đánh thuê tự do, nhưng cũng là người nắm giữ chuỗi sức mạnh cấp ba.

Sau khi phát hiện ra trong khu rừng quái dị này chỉ có một con Ác Đọa khí tức rất yếu, bọn họ đã thay đổi thái độ bình thường, có một loại ảo giác có lẽ không cần trốn tránh con Ác Đọa này, có thể đánh chết nó.

Lực công kích, tốc độ, lực phòng ngự của con Ác Đọa này, đều giống như Ác Đọa biến dị cấp thấp bèo bọt nhất.

Nhưng thời gian đã qua bốn tiếng đồng hồ...bọn họ mới phát hiện ra phán đoán của mình ngu xuẩn đến cỡ nào, cũng vì sự ngu xuẩn này mà phải trả một cái giá đắt.

Tiểu đội năm người biến thành tiểu đội ba người, dĩa quay cũng bị Ác Đọa hủy đi. Đây cũng là điều khiến ba người họ hoang mang và tuyệt vọng nhất.

Ác Đọa kia, như thể biết tác dụng của dĩa quay.
« Chương TrướcChương Tiếp »