Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tận Thế Xác Sống

Chương 8

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không phải tất cả mọi người giống như cha mẹ hay vợ của tôi, tin tưởng lời nói của tôi vô điều kiện.

Chỉ có thể cố gắng nhắc nhở mà thôi.

"Xin chào, cho hỏi tiệm thuốc có thuốc hạ sốt không?"

"Chúng tôi còn cần một ít thuốc chống viêm."

"Chồng tôi bị sốt, tôi thấy người đến bệnh viện nhiều lắm, căn bản xếp hàng đợi không nổi. Chồng tôi đã phải đợi lâu lắm rồi."

Viên Thu dìu tôi đi tới tiệm thuốc, tôi phải giả vờ thành bộ dáng bán sống bán chết, trực tiếp tựa vào trên tường.

Cả khuôn mặt đều đỏ bừng bừng.

Viên Thu lấy ra chiếc nhiệt kế điện tử, đưa cho nhân viên bán thuốc, vẻ mặt vô cùng gấp gáp.

39. 7℃.

Nhân viên bán thuốc liếc mắt nhìn tôi một cái, hơi do dự một chút, lấy ra một hộp thuốc hạ sốt, lại lấy ra một hộp thuốc kháng viêm, để Viên Thu đến quầy thanh toán trước.

Chờ sau khi cầm thuốc lên xe, Viên Thu lập tức lấy đá xoa lên mặt tôi.

Lại ngã điểm nước đá dùng thấp khăn tay sát của ta mặt, một bên sát còn vừa nói:

"Không có việc gì, đây là ớt ngọt thôi, không cay quá đâu."

"Chiêu này dùng tốt đấy, đợi lát nữa đến tiệm thuốc tiếp theo lại dùng chiêu này nữa. Amoxicillin (kháng sinh) với Ibuprofen (thuốc chống viêm) vẫn chưa đủ, thứ này còn quý hơn tiền nữa."

Vẻ mặt tôi tỏ ra nghẹn khuất:

"Cảm mạo, phát sốt, dạ dày, cao huyết áp, tim gan, anh cảm thấy như em đang ám chỉ anh không qua nổi ngày mai đâu."

Hết cách rồi, hiện tại quản lý vô cùng nghiêm khắc đối với thuốc men, nhất là thuốc chống viêm và kháng sinh, cơ hồ đều yêu cầu phải có đơn thuốc.

Chúng tôi chạy suốt cả buổi sáng, khắp thành phố này đã ghé qua hơn mười tiệm thuốc, ban đầu khuyên can mãi cũng chỉ có thể mua được bồ địa lam, trần bạch lộ mấy loại đã pha sẵn.

Cho nên, Viên Thu đã nghĩ ra cái chủ ý như vậy.

Hiệu quả cũng không tệ lắm.

Nghe tôi nói, Viên Thu trắng mắt nhìn tôi một cái:

"Nói bậy bạ gì đó. Trước khi bệnh dịch bùng nổ đừng nói điềm xấu như vậy, mau lái xe nhanh đi."

"Còn khoảng mười lăm hiệu thuốc nữa, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta liền hoàn thành !"

"Cố lên, có làm mới có ăn! (? ? ? ? ? ? ? )"

Tôi: ". . . . . ."

Amoxicillin, 30 hộp.

Cephalosporin, 20 hộp.

Ibuprofen viên con nhộng, 20 hộp.

Omeprazole (thuốc dạ dày, tá tràng), 10 bình.

Đạt hỉ (loại thuốc chống trào ngược dạ dày, bảo vệ dạ dày), 10 hộp.

Thuốc thanh nhiệt, tiêu chảy, 20 hộp.

Viên nang Aminophen và xanthanamine, 20 hộp.

Vân Nam bạch dược(thuốc chống sưng, đau thấp khớp), 10 hộp.

Cồn, 5L, 10 thùng.

Băng gạc, 50 túi.

Mua thêm ít thứ đồ để băng bó vết thương, chúng tôi đều mua sắm các loại thuốc thường ngày hay dùng, đều liệt kê ra hết.
« Chương TrướcChương Tiếp »