Chương 11: Trực Giác Cổ Quái (1)Hà Miểu Miểu không biết cái gì gọi là luyện thể, chỉ nghĩ rằng vẫn ngồi tu luyện tiên thuật.

Còn đang mơ màng, Hà Miểu Miểu lại nghe Hà Yến Tâm nói ra, mỗi người bọn họ đều phải đứng tấn nửa giờ, sau đó dọc theo bờ hồ chạy mời vòng.

Ba người trợn tròn mắt, há hốc mồm.

Học tiên thuật còn phải tập thể lực?

Hà Miểu Miểu cùng Hà Toàn Linh rất chỉ kinh ngạc một chút rồi chấp nhận.

Đứng tấn và chạy bộ so với đi xin cơm còn tốt hơn.

Ngược lại là Hà Song Linh, hắn từ nhỏ đã được tẩu tử chiếu cố thỏa đáng, chưa từng nếm qua khổ.

Nhìn bề ngoài thì hắn cường tráng hơn so với hai đứa đậu giá kia nhưng chẳng qua là do tẩu tử hắn cho hắn ăn ngon.

Trên thực tế, hắn chẳng hề chăm chỉ, có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi.

Nhìn hai đứa kia đã chuẩn bị xong, đang đứng tấn, tuy rằng tư thế xiêu xiêu vẹo vẹo hơi khó nhìn, nhưng ít nhất thái độ không tệ.

Hà Song Linh một mình đứng một bên làm lửa giận của Hà Yến Tâm lần nữa bốc lên.

"Nếu ngươi không muốn tu luyện thì mới lăn khỏi Phong Diệp Lâm! Ta mang ngươi đến đây không phải để xem người ăn rồi ngủ!"

Hà Song Linh hoảng sợ, nhanh chóng học theo hai người kia. Kết quả vù chân còn run nên bị mất thăng bằng ngã sấp trên đất.

Thấy vậy trong lòng Hà Miểu Miểu nhảy nhót hoan hô một trận, nàng cũng không nhìn nổi Hà Song Linh.

Ở tiểu trấn thì Hà Song Linh càng làm người ta không thích, thêm tẩu tử của hắn có tính bao che khuyết điểm nên không mấy ai thích. Chỉ có Hà Toàn Linh tốt tính, thường xuyên cùng hắn nói chuyện.

Nhưng mà loại người này lại không hề cảm kích, thường xuyên khi dễ Hà Toàn Linh, nói hắn là con hoang không ai muốn, biết rõ hắn nhát gan còn hay nói về các loại ma quỷ để hù dọa hắn.

Mỗi lần như vậy đều làm Hà Toàn Linh oa oa khóc lớn, mà tên xú tiểu tử này còn hiện ra vẻ mặt biếи ŧɦái.

Nhìn thấy biểu tình cẩn thận của Hà Song Linh, Hà Miểu Miểu cảm thấy vẫn là sư phụ lợi hại, một câu có thể làm tên tiểu tử này sợ tè ra quần.

Trong lòng Hà Miểu Miểu nghĩ rằng mỹ nhân sư phụ thật sự có nhãn lực, đối với nàng và Hà Toàn Linh đều rất tốt. Hơn nữa đều giống như nàng sống chết không nhìn nổi dáng vẻ của Hà Song Linh.

Tuy rằng không hiểu vì sao, nhưng loại bất công này nàng rất thích.

Hà Miểu Miểu một bên đứng tấn, một bên thất thần trong lòng, không ngừng nghĩ này nghĩ nọ.

Nàng nghĩ tới thái độ của hai tiên nhân kia cùng sư phụ hoàn toàn khác biệt, trong lòng vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.

Nếu trong nhà có ba hài tử, vậy người ta chắc chắn sẽ thích đứa thông mịn nhất.

Giống như mỗi lần đi ăn xin, nàng thông minh khả ái đều xin được nhiều tiền hơn so với Hà Toàn Linh thật thà, chất phác.

Hai tiên nhân kia cũng vậy, đối với Hà Song Linh vô cùng hòa ái mà đối với nàng lại phản ứng lạnh nhạt.

Nhưng vì sao thái độ của sư phụ lại khác hoàn toàn?

Nàng thật sự không nghĩ ra, đầu nhỏ không chứa nổi sự tình, trong thoáng chốc suy nghĩ đã chạy đến nơi khác.