Quyển 7 - Chương 2: Ám Nhất

Ngươi nghe được tên của hắn, còn có chuyện mà hắn miêu tả, mới biết mình đã vào thế giới trong sách, trượng phu trước mắt tuấn tú biết chăm sóc sau này sẽ vứt bỏ ngươi cùng hài tử mà đi cưới nữ nhân khác.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu ngươi khóc lúc mở đầu.

Vốn cho rằng có thể thoát khỏi xã hội gây cho ngươi áp lực lớn để ngươi có thể ở đây sinh hoạt thật tốt, nhưng kết quả lại trở thành một nhân vật bi thảm như vậy, nếu nhớ không lầm, thì nhân vật này còn sẽ bị Lục hoàng tử bắt lấy để uy hϊếp Nguyên Kỳ Sơn, bất quá Nguyên Kỳ Sơn khi khôi phục trí nhớ lại lý trí đến tàn nhẫn, vì lợi ích mà dứt khoát vứt bỏ ngươi.

“Huhu…… Huhu”

Tưởng tượng đến kết cục thê thảm của bản thân, ngươi vẫn không nhịn được mà khóc ra tiếng, bóp chặt eo thịt cứng ngắc của Nguyên Kỳ Sơn, cho dù ngươi dùng hết sức hắn giống như không bị đau, còn ôm ngươi thấp giọng dỗ dàng.

“Không khóc không khóc, hiện tại bên ngoài thế cục rất loạn, nơi này ngược lại lại an toàn hơn một chút, ngoan ngoãn chờ ở chỗ này đi, chờ ta tới đón ngươi được không?”

Nguyên Kỳ Sơn cúi đầu, du͙© vọиɠ chiếm hữu cùng tình yêu trong mắt không thể che giấu, hắn luyến tiếc tiểu phu nhân của mình, mấy năm nay là khoảng thời gian hắn thoải mái nhất, ngọt ngào đến mức tâm hắn đã khắc ghi nàng rồi hắn một khắc cũng không muốn tách nàng ra, nhưng hắn phải đi về xử lý cục diện rối rắm kia, chờ sau khi Tứ hoàng tử vững vàng lên ngôi, thì hắn mới có thể vĩnh viễn canh giữ ở bên cạnh thê nhi rồi.

“Y Y ngoan, chờ phu quân trở về.”

Thu đi cảm xúc dày đặc sẽ dọa sợ thê tử nhát gan, đôi mắt Nguyên Kỳ Sơn vững vàng mang theo ánh sáng nhu hòa nhìn thẳng vào đôi mắt ngươi đang có nước mắt lưng tròng, chăm chú nhìn như là muốn khắc sâu ngươi vào trong mắt, làm ngươi có chút không thoải mái.

Sau khi khôi phục trí nhớ tính cách Nguyên Kỳ Sơn phần lớn vẫn ôn nhu vô hại như vậy, nhưng khí thế quanh thân lạnh thấu xương có khi sẽ tự nhiên phát ra, làm ngươi cảm thấy xa lạ, nhưng định thần lại thì thấy, hắn vẫn ôn tồn lễ độ như cũ.

Sau khi Nguyên Kỳ Sơn lưu luyến từng bước rời đi, ngươi xem căn nhà trống rỗng, trong lòng ngươi có chút thương cảm không biết tại sao, cùng hắn ở bên nhau hai năm, cho dù ngươi là người thích ứng trong mọi tình cảnh nhưng ngươi rất có thiện cảm đối với hắn, nghĩ cứ như vậy mà qua cả đời cũng không tồi.

Nhưng đã biết kết cục sau này của mình rồi, thì ngươi nào còn có thể an tâm chờ chết nữa, huống chi ngươi còn có con trai, Nguyên Ngọc Khải. Thời điểm Lục hoàng tử đế cướp "ngươi", con trai "ngươi" bởi vì tuổi quá nhỏ, đang trên đường thì bất hạnh chết đi, mà "ngươi" cũng bởi vì chuyện này mà buồn bực không vui, rồi bị Nguyên Kỳ Sơn vứt bỏ càng làm "ngươi" tuyệt vọng, cuối cùng rơi vào kết cục hương tiêu ngọc vẫn (1).

(1) Hương tiêu ngọc vẫn: Hương tan ngọc nát, chỉ người con gái đẹp nhưng yểu mệnh.

Không được không được!

Ngươi trở lại phòng bế con trai đang ở trên giường lên, nhìn khuôn mặt nhóc hồng nhuận đáng yêu, hôn thật mạnh một cái, trong lòng vẫn luôn cân nhắc nên làm như thế nào để tránh xa cốt truyện này, mang theo con trai mà sống thật tốt.

“Phu nhân.”

“A!!”

Đột nhiên xuất hiện ở trong nhà một người thân toàn màu đen vô thanh vô tức, lúc cậu mở miệng nói chuyện thì ngươi mới thấy được, sợ tới mức ngươi ôm con trai lui về sau, theo bản năng bảo vệ con trai bên người.

Ám Nhất cũng không nghĩ tới mình sẽ dọa sợ phu nhân, một đầu gối thẳng tắp quỳ trên mặt đất, đầu buông xuống, hắn chỉ có thể nói ra một câu xin phu nhân trách phạt.

“A… Là ngươi à, không sao đâu, đứng lên đi.”

Người này người hai ngày trước ngươi đã gặp qua, là ám vệ sau khi Nguyên Kỳ Sơn khôi phục trí nhớ liền đi theo hắn trở về, hẳn là người mà Nguyên Kỳ Sơn tín nhiệm nhất, Nguyên Kỳ Sơn đã đi rồi, mà sao cậu vẫn còn ở lại đây?

“Phu nhân, đây vẫn là trạm canh gác, nếu có bất cứ phân phó gì, phu nhân thổi vật này lên, thuộc hạ tức khắc sẽ xuất hiện ngay.”

Ám Nhất cung kính đưa lên đồ vật, nói xong câu đó liền lắc mình biến mất.

Nghe giọng nói của cậu, ngươi có thể cảm giác được người này không thường nói chuyện, giọng nói vừa thấp vừa khàn, nhưng rất dễ nghe, hoàn toàn khác với giọng nói thanh nhã của Nguyên Kỳ Sơn, vừa mới dọa ngươi sợ thật đúng là làm cho cậu khó xử.

Bất quá cũng nên ngẫm lại, làm cách nào để rời đi, còn không bị Lục hoàng tử bắt lấy.

Ngươi thưởng thức cái còi có vẻ ngoài quái dị, đột nhiên một ý tưởng tiến vào đầu ngươi.

Nơi này ngoại trừ ngươi, còn có Ám Nhất, biện pháp xuống tay với cậu hẳn là nhanh nhất rồi? Rốt cuộc thời gian Lục hoàng tử tới bắt ngươi cũng không còn xa nữa.

Bất quá ngươi nên nói như thế nào để thuyết phục Ám Nhất cãi mệnh lệnh Nguyên Kỳ Sơn để mang ngươi rời đi đây.

Cái này… Giống như… Rất khó nha.

Ngươi nên thử xem.

____