Chương 23: Cọ côn ŧᏂịŧ đến ngứa

“A- Không cần-”

Cô quay đầu né tránh môi lưỡi của anh, sau đó túm lấy bàn tay đang đặt

trên ngực mình, nhưng không thể lay động được nổi một ngón.

Môi anh chạm nhẹ lên gương mặt cô, lướt qua một bên ngậm lấy vành

tai.

“Chỉ sờ thôi, sao lại hoảng sợ?”

Giọng nói anh kề sát vào cô, còn mang theo nhiệt độ nóng bỏng.

Hà Lộ rụt vai xuống, cả cơ thể như có dòng điện chạy qua.

“Nhạy cảm thật đấy.”

Anh thích những cô gái nhạy cảm như vậy, lúc làm sẽ chảy rất nhiều

nước.

Nước nhiều thì rất dễ đâm vào, lúc làm sẽ đặc biệt sung sướиɠ…

Hà Lộ nghiêng đầu muốn tránh khỏi anh, bàn tay nhỏ vẫn đang cầm trên

tay người đàn ông.

Nhưng cánh tay kia vẫn không di chuyển, cả bàn tay bao trọn lấy một

bên ngực của cô, còn bóp nhẹ lên.

“Đừng mà…”

“Sẽ không làm em đâu.”

Vậy anh đang làm cái gì chứ?!

Cô nhìn vào anh, vừa sợ hãi vừa nghi ngờ.

Anh lần nữa nói bên tai cô, âm thanh vừa khàn vừa nóng.

“Cuối cùng cũng sờ được, tối hôm qua anh vẫn luôn muốn được như

vậy.”

“…” Hà Lộ không nói nên lời, bàn tay vẫn nắm lấy cổ tay anh, nhưng

không có một chút sức nào.

Bàn tay anh ấm nóng, thậm chí áo đồng phục cũng không thể ngăn lại

nguồn nhiệt nóng bỏng này. Ngực cô bị anh xoa đến bốc lửa, cảm thấy tê

dại…

“Có cảm giác gì?”

“Em, em không biết…”

“Tim em đập nhanh lắm.”

Trình Diệu Khôn vốn có kinh nghiệm trong chuyện này, anh xoa xoa

ngực cô một chút, thỉnh thoảng niết ngón tay lại.

Hà Lộ bị anh bóp thở hổn hển, đầṳ ѵú cũng cương lên.

Miếng che ngực của nội y dưới lớp áo đồng phục cũng không dày, cảm

giác ngạnh lên rõ ràng, đầu lưỡi anh lướt nhẹ qua vành tai cô.

“Núʍ ѵú cũng dựng lên, chắc là thoải mái lắm nhỉ.”

Cô đang ngồi trên đùi của người đàn ông mà mình chưa quen đến 48

tiếng, bị anh trêu chọc đầṳ ѵú, cảm thấy xấu hổ vô cùng, xương cốt của

cô rã rời không hoạt động…

Bụng nhỏ như bị quét qua, có gì đó đang chảy ra ở dưới, Hà Lộ khó chịu

rêи ɾỉ một tiếng, mông cũng cử động theo.

Trình Diệu Khôn nắm chặt lấy ngực cô, khiến cho thịt non như tràn qua

kẽ tay.

“Đau-”

“Cọ dươиɠ ѵậŧ anh ngứa rồi.”

Trình Diệu Khôn thẳng lưng đỉnh đỉnh lên trên, có thể cảm nhận được

một nguồn nhiệt trong quần anh.

Cô biết đó là gì, Hà Lộ nuốt nước bọt, mặt như bốc khói.

“Cảm nhận được không? Nó cứng rồi.” Anh nói, cách quần áo lôi kéo

núʍ ѵú.

Hà Lộ rêи ɾỉ, bụng nhỏ cảm thấy tê tê, giống như có một luồng nước ấm

đang chảy xuống.

“Kêu dâʍ đãиɠ thật.”

Anh nghiêng đầu, cắn lên cần cổ non nớt.

Hà Lộ rụt vai, cố đẩy anh ra xa, nhưng răng anh vẫn nằm yên tại chỗ.

“Sẽ đau lắm…”

Anh thả lỏng một chút, gặm gặm chiếc cổ tinh tế, ngẩng đầu nói.

“Ướt không?”

Hà Lộ không hiểu, mờ mịt nhìn anh.

Trình Diệu Khôn cười: “Dươиɠ ѵậŧ cương lên sẽ đâm vào huyệt nhỏ,

thời điểm đó, tiểu huyệt sẽ chảy nước, ướt cả qυầи ɭóŧ.”

Cơ thể Hà Lộ cứng đờ, cô hoảng hốt, vì bây giờ cô cũng hình như…

Ướt…

Cô sợ hãi né tránh ánh nhìn của Trình Diệu Khôn.

Tay anh rời khỏi ngực cô, lập tức đi xuống giữa hai chân.

Hà Lộ kinh ngạc thở dốc, kẹp chặt hai chân lại, nhưng vẫn không thể

ngăn cản bàn tay to đang bao bọc lấy nơi riêng tư của cô.

------oOo------