Chương 32

Lúc ngẩng đầu lên Kiều Hạ Linh vô tình nhìn thấy Vũ Tư Thuần đang đứng thủ da^ʍ ở khe cửa nên cô khẽ nâng môi lên mỉm cười một cách ám muội rồi quay sang choàng tay ôm cổ Vũ Hoàng Huy kéo anh xuống hôn lên đôi môi mọng nước của mình.Sau nụ hôn sâu đó Kiều Hạ Linh liền nói: “Chú chúng ta chơi nữa được không… con vẫn còn muốn ©ôи ŧɧịt̠ chú cắm vào l*и con nha”.

Vũ Hoàng Huy liền gật đầu đồng ý: “Đυ. con tới sáng chú cũng không từ chối đâu… chúng ta đυ. thêm một hiệp nữa nào”.

Ánh mắt của Kiều Hạ Linh toát lên vẻ lạnh lẽo thầm nghĩ trong đầu, hôm nay cô cứ nhìn ba cô đυ. tôi để lấy kinh nghiệm đi rồi sắp tới để anh còn đυ. cô nữa chứ. Kiều Hạ Linh không những biết Vũ Hoàng Huy không phải là ba của Tư Đồ Thuần mà còn biết ba ruột của ta là ai nữa kìa.

Sẵn tiện Kiều Hạ Linh sẽ để Vũ Hoàng Huy lấy lại danh dự bằng cách cho anh đυ. nát l*и con gái của kẻ đã lấy đi lần đầu tiên của vợ anh như vậy thì mới công bằng chứ, cô nhất định làm cho Tư Đồ Thuần đau đớn đến sống không bằng chết mới thôi.

Vũ Hoàng Huy thấy Kiều Hạ Linh lơ đễnh nghĩ cái gì đó liền đưa tay bóp mạnh cái cái vυ" to tròn của cô một cái: “Đang đυ. nhau với chú mà còn nghĩ gì vậy hả???”.

Kiều Hạ Linh liền giả lả đáp: “Con đang nghĩ xem nên chơi kiểu gì thì chú và con cùng sướиɠ nhất”.

“Chỉ có sướиɠ hơn không có sướиɠ nhất đâu nhé… bắt đầu hiệp mới nào”.

Vũ Hoàng Huy ngồi xuống ghế để cho Kiều Hạ Linh trèo lên đùi mình, khúc thịt dính nước da^ʍ bóng loáng chĩa thẳng ra đón lấy cái khe mềm mại đang tiến tới. Anh ôm lấy hông cô thúc từ dưới ngược lên từng nhịp, từng nhịp đều đặn, thân thể cô chuyển động lên xuống theo từng cú nhấp. Tư thế này khiến cho bầu ngực của Kiều Hạ Linh rung lắc, khıêυ khí©h gã đàn ông đối diện phải giơ tay chụp lấy vần vò, úp mặt vào hít hà hai trái lê thơm mát.

Kiều Hạ Linh hơi ngửa người ra ưỡn ngực lên ép sát hai cái vυ" vào mặt của Vũ Hoàng Huy để anh thuận lợi bú ʍúŧ.

Vũ Tư Thuần chịu không nổi kí©h thí©ɧ trước mắt liền cởi bỏ áo thun bên ngoài xuống rồi cởi bỏ cả áo ngực ra luôn, khuôn ngực của Vũ Tư Thuần cũng khá đầy đặn, trắng trẻo, đầu núʍ ѵú màu hồng phấn đã cương cứng lên rồi. Cô dùng lưỡi liếʍ liếʍ đôi môi đang khát cháy khô khốc của mình, ngón tay trỏ của cô bắt chước cách Vũ Hoàng Huy vân vê núʍ ѵú của Kiều Hạ Linh mà vẽ vòng tròn lên vυ" của mình. Đầu ngón tay nóng hổi của Vũ Tư Thuần vừa chạm nhẹ vào đầṳ ѵú cô một cái thì như có một luồng điện chạy qua vậy, cô liền mím chặt môi để không phát ra tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ. Hai tay của Vũ Tư Thuần ra sức tự xoa nắn hai cái vυ" của mình thành đủ loại hình dạng, bản thân cô cũng không biết mình là đang làm cái quái gì nữa, sao lý trí của cô lại mụ mị như thế này chứ.

Da thịt Kiều Hạ Linh luôn có mùi thơm ngòn ngọt vuốt ve cái mũi của bất kì thằng đàn ông nào ở gần cô. Khi ngửi thấy hương thơm gợϊ ȶìиᏂ ấy thì Vũ Hoàng Huy lập tức liên tưởng đến những thứ bên trong bộ quần áo công sở ôm sát từng đường cong cơ thể, tưởng tượng ra cảnh cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm uốn éo trên giường cho anh liếʍ láp da thịt, hít cho đầy mũi hương thơm ấm áp dễ chịu, thoảng chút mùi da^ʍ thuỷ sắp sửa tuôn ra tràn trề để đón dươиɠ ѵậŧ vào trong âm huyệt tìm lạc thú.

“Ưm… ưm… ưm… sướиɠ… sướиɠ quá chú ơi… l*и con sướиɠ quá đi”.

Mắt nhìn thấy khúc thịt gân guốc màu tía nổi đầy gân của Vũ Hoàng Huy ra vào bên trong cơ thể của Kiều Hạ Linh quá nhịp nhàng, hạ thể của Vũ Tư Thuần lại rỉ ra nhiều nước nhờn hơn thấm ướt của qυầи ɭóŧ, cô ta liền cởi bỏ váy và qυầи ɭóŧ ra rồi dùng tay miết miết lấy hộŧ ɭε tự thỏa mãn mình.

Vũ Tư Thuần dùng một tay bịt miệng mình lại, một tay vẫn tiếp tục thủ da^ʍ bên dưới hạ thể, cô ta vẫn rên khẽ lên: “Ưm… ưm… sướиɠ quá… l*и sướиɠ quá đi… ước gì có ©ôи ŧɧịt̠ to dài cắm vào thì tốt biết mấy”.

Vũ Tư Thuần thầm tưởng tượng người đang được Vũ Hoàng Huy đυ. là mình, chỉ cần nghĩ đến cảnh ©ôи ŧɧịt̠ to dài đó ra vào trong cơ thể thôi thì cả người cô đã run lên vì sướиɠ rồi.

Vũ Tư Thuần nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: “Cô ta có l*и mình cũng có l*и mà, nếu ba muốn có thể đυ. mình sao cứ phải đem cô ta về nhà làm gì chứ… a… a… á”.

Kiều Hạ Linh nhìn thầy Vũ Tư Thuần đã trút bỏ hết quần áo trên người xuống rồi thì cũng đủ biết cô ta đã rất nứиɠ khi thấy ba mình làʍ t̠ìиɦ cùng cô. Khóe môi của Kiều Hạ Linh nâng lên cười nhạt thầm nghĩ đúng là mẹ nào con nấy máu da^ʍ chảy khắp người, chắc bây giờ đang mong muốn được Huy đè cô ra cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào chứ gì.

Vũ Tư Thuần dang rộng chân đặt hẳn một chân trụ lên tường rồi cúi người xuống chọc ngón tay vào trỏ vào giữ l*и mình rồi ra vào giống như cách Vũ Hoàng Huy đã làm với Kiều Hạ Linh nhưng ngón tay cô ngắn không thể nào sướиɠ như ©ôи ŧɧịt̠ dài đâm vào được, vừa không thỏa mãn vừa lại muốn thêm mới khổ.

Đang nứиɠ l*и mà không tìm được ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào thì còn gì khổ sở hơn nữa, Vũ Tư Thuần đang rất khát tình nếu lúc này có một ©ôи ŧɧịt̠ đưa tới trước mặt cô là ai cô cũng cho cắm vào l*и mình hết chỉ tiếc là không có ai hết.

Lúc này khi đang mê mải cưỡi trên ©ôи ŧɧịt̠ của Vũ Hoàng Huy, cơ thể Kiều Hạ Linh càng dậy lên mùi thơm ấy nồng đậm hơn, bung tỏa thành những sợi tơ quấn chặt lấy anh dính vào thân thể cô không cho phép tách ra một giây nào.

Vũ Hoàng Huy say sưa tận hưởng sự mềm mại và thơm tho đang nhấp nhô không ngừng trong lòng mình. Sâu trong cơ thể Kiều Hạ Linh, ©ôи ŧɧịt̠ anh tung hoành cọ xát, thúc vào điểm nhạy cảm nhất của cô nhiều lần, rồi lại nhiều lần nữa. Đầu núm mềm như trái nho bé xíu của Kiều Hạ Linh cũng đang bị lưỡi anh bú nút nhiệt tình, hai luồng kɧoáı ©ảʍ dội vào nhau làm cô tưởng mình ngất đi được ngay lúc này. Hai má Kiều Hạ Linh dần hồng lên, hơi thở dồn dập vì sắp đến lúc bùng nổ, hai tay vò tóc anh điên cuồng.

Không lâu sau, Kiều Hạ Linh bật ra tiếng kêu lớn “aaaaa…” khi Vũ Hoàng Huy đẩy tốc độ lên nhanh hết mức có thể, nước suối đổ ra ào ạt giữa những thớ cơ co bóp dữ dội.

Bên ngoài Vũ Tư Thuần cũng thủ da^ʍ lêи đỉиɦ cô ta cũng rên lên: “AAAAA…”, cả người cô run rẩy lên vì sướиɠ l*и.

Nhưng tiếng rêи ɾỉ của Kiều Hạ Linh bên cạnh của Vũ Hoàng Huy đã át hết những âm thanh khác rồi nên Vũ Hoàng Huy cũng không nghe thấy.

Vũ Tư Thuần hạ chân xuống rồi ngồi bệt xuống sàn, mồ hôi lấm tấm đổ ướt cả người, nước nhờn từ l*и cô cũng chảy ra ngoài đất, cô thở hổn hển dựa người vào vách tường nghỉ mệt.

Kiều Hạ Linh gục đầu vào vai của Vũ Hoàng Huy chịu đựng cảm giác sướиɠ khoái cực độ đang khiến cơ thể cô như nhũn ra, run rẩy không ngừng.

“Á… á… á… con hết chịu nổi rồi… sướиɠ l*и chết mất thôi chú ơi…”.

Trong l*и Kiều Hạ Linh, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn cũng giật vài cái, một dòng tinh nóng ấm bắn thẳng vào điểm G, toàn bộ cơ thể cô khẽ giật lên vì cơn cực khoái đến nối tiếp sau khi anh đã bắn tinh vào l*и cô.

“Sướиɠ… Sướиɠ QUÁ…”.

Hai người cùng nằm rũ ra ghế. Kiều Hạ Linh dụi đầu vào ngực Vũ Hoàng Huy, cười rúc rích, cô thấy mình thật đúng đắn khi câu dẫn Vũ Hoàng Huy, anh vừa có ©ôи ŧɧịt̠ khủng vừa chơi cô mạnh bạo lại dai sức, làm cô vô cùng hài lòng, không những vậy còn là có địa vị xã hội có thể giúp cô một bước lên hương.

Vũ Hoàng Huy lại ôm lấy hai chân Kiều Hạ Linh gác lên vai, nhằm nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể cô nắc lia lịa.

Kế hoạch báo thù đang từng bước được triển khai rồi sẽ thành công sớm thôi còn hôm nay Kiều Hạ Linh cũng phải chơi cho sướиɠ l*и cái đã, cô nở nụ cười dâʍ đãиɠ, đuôi mắt cong cong lên, thân thể đẩy đưa cùng với chuyển động của hông Vũ Hoàng Huy.

Căn phòng thoáng chốc lại vọng ra những tiếng rêи ɾỉ: “Ư… nữa đi… ư…”

“Phạch… phạch… phạch…” tiếng hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va vào nhau vang lên vô cùng ám muội.

“Ôi… chú đυ. con mạnh lên… nữa lên…”.

“Phạch… phạch… phạch…”.

“Chú đang đυ. này… hộc… hộc… đυ. cho nát l*и này…”.

“Sướиɠ quá chú ơi… ©ôи ŧɧịt̠ chú to quá… a… dài quá làm con sướиɠ đến chết”.

“To hả… nữa này… hự… nữa này…”.

“Phạch… phạch… phạch…”.

Con rắn của Vũ Hoàng Huy đã đưa Kiều Hạ Linh đến đỉnh điểm khoái lạc rồi, nó cũng buông thả phun đầy dòng tinh nóng hổi vào trong cái hang sóng sánh da^ʍ thuỷ, anh xuất tinh xong thì lăn xuống đệm, khoan khoái thở dài từng hơi, vùng hạ thể của Kiều Hạ Linh lúc này đang chảy ra từng dòng chất lỏng nhớp nháp.

Qua khoảng mười phút, Vũ Hoàng Huy ngồi dậy bế Kiều Hạ Linh lên rồi dịu dàng lên tiếng: “Chúng ta về phòng tắm nước nóng rồi đi ngủ nha”.

Kiều Hạ Linh có chút hoảng hốt lên tiếng: “Khoan đã chú, chúng ta mặc quần áo vào trước đã lỡ như có người nhìn thấy thì sao? Trong nhà lại có trẻ con nữa”.

“Vào giờ này chắc hẳn là mọi người đều ngủ cả rồi chắc là không ai thấy đâu”.

Vũ Tư Thuần thấy Vũ Hoàng Huy bế Kiều Hạ Linh sắp đi ra khỏi phòng liền cúi người xuống nhặt quần áo của mình dưới đất lên rồi chạy nhanh về phía góc khuất chỗ cầu thang không để hai người họ không nhìn thấy.

Lúc ra khỏi phòng Kiều Hạ Linh nhìn thấy một phần nhỏ cái bóng của Vũ Tư Thuần trong góc khuất in trên tường nhưng không nói gì mà cứ giả vờ như là không hay biết, ngoan ngoãn làm theo ý muốn của Vũ Hoàng Huy…

Còn Vũ Hoàng Huy thì giờ phút này toàn bộ tâm tư đều đặt lên người cô gái anh đang bế trên tay nên không có để ý đến chuyện khác.

Vũ Tư Thuần chờ Vũ Hoàng Huy và Kiều Hạ Linh đã đi rồi cũng vội vàng chạy về phòng mình, cô đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như thế ai mà thấy được là xong đời.