Chương 3.3: Em Loan

Kể từ hôm đấy thì em bắt đầu quen dần với việc xuất hiện của team thánh nữ, mọi việc cũng trơn tru hơn.

Cơ mà cả tháng sau mình vẫn ko gặp được em Hà, ẻm mất tích luôn, trong team thánh nữ thì có 1 em body phải nói là ngon vãi luôn, cao tầm 1m7, 3 vòng cơ 85 60 90, nói chung là chuẩn eo con kiến. Mà ẻm có tập gym hay sao ấy nhìn rất săn chắc, nói chung chỉ 1 từ thôi là nuột. Em này tên Loan, hình như cũng là em mà thằng Ph đề cập lúc trước khi nói Hà chưa phải là xinh nhât )

Cơ mà đối với em thì em này cho thì cᏂị©Ꮒ chứ ko yêu được, nhìn mặt em nó còn ngầu hơn cả mấy đứa diễn viên phim hành động, em thì chỉ yêu được mấy em nhẹ nhàng tình cảm như Hà thôi, đã thế nó còn đi moto nữa, khuôn mặt nó đep sắc sảo lắm, nhìn có vẻ gì đấy rất lạnh lùng kiêu sa, nói chung là team của ông T rất dị, ko tài nào đoán được tại sao 5 đứa này có thể chịu sự điều phối của ông T dc, mà lại còn ở trong cái KS bé tí hin này. Em Loan là đứa được ông T chiều nhất, nó rất là ba khơi tùy hứng, việc nó có tiếp khách hay không là hoàn toàn ở em nó, ở tâm trạng của em nó, nhưng mà bé này khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh, thao tác của em nó như quân đội vậy. Cứ lần nào nó phi con Kawasaki Ninja 300 đến là nó thao tác chuẩn từng chi tiết, 10 lần như 1,phi vào sân, âm côn nhẹ 1 phát như kiểu báo là nó đến vậy, de xe vào cạnh hồ cá ( em nó có riêng 1 chỗ để xe, và đừng có ai mà động vào con xe của ẻm, ẻm xiên chết đấy ), tắt máy, gạt chống 1 cái CẠCH, tháo nón úp lên bình xăng, tháo bao tay để vào hộc kính chắn gió, bước xuống, lấy tay vuôt nguyên mái tóc ngược ra sau, cột lại bằng 1 cái khăn vải đen, kéo khóa áo khoác da 1 cái RẸT, tháo ra vuốt dọc 1 phát, rồi để lên yên xe ngay ngắn. Mượn 2 tấm của Elly trần cho mấy bác dễ tưởng tượng:

Không bao giờ thiếu một bước nào, hồi đó em còn có trò ngồi nhầm từng bước từng bước ẻm làm, cảm giác như điều khiển được em nó vậy, khoái lắm =))

Cơ mà phải công nhận là body của em nó chuẩn từng cm, em nó lúc nào cũng quần bò, áo thun, giày boots da kiểu quân nhân, thêm cặp kính râm nữa, ra ngoài chỉ nghỉ nó là chị hai của băng đảng nào thôi, chứ đừng nói nghỉ ẻm là gái.

Sự lựa chọn yêu thích là 301, luôn luôn là 301, và chỉ duy nhất 301, có 1 hôm 301 bị cái Vy( 1 trong 5 em) sd mất, vừa nói ” chị ơi 301 có khách rồi, hay chị..”, nó quay ngoắt 1 phát đi ra ngoài lên xe phóng cái vù, ko để em nói hết câu luôn, và đó cũng là lần duy nhất kẹt. Và có 1 điều lạ lùng là mặc dù những em đó luôn tới bất ngờ nhưng 2 phòng đó chưa bao giờ kẹt, có vài hôm em thử book cho khách lạ xem thử thế nào thì tuyệt nhiên hôm đó ko em nào đến, mặc dù cũng thấy hơi lạ, nhưng em được cái cũng hay để ý, nên biết 5 em đó hay dùng 2 phòng đó thì em rất hạn chế book cho khách ngoài( như em nói lúc trước những phòng này trừ khi khách hỏi thôi, nhưng ngoài 2 phòng này còn 3 phòng khác cũng có ghế tình nhân nên em thường book cho khách vào 3 phòng này nếu được hỏi), sau này thì ngộ ra ko có gì là tự nhiên cả )

Quay lại với em Loan, chính cái tính lạ lùng này của ẻm đã dắt em vào một tính huống tụt cả dái, cũng chính là ngày mà em được ông T coi trọng, và được nhập bọn 1 cách chính thức.

Hôm đấy là thứ 2 thứ 3 gì đấy, nói chung là đầu tuần, khách vắng,vẫn như thường ngày, em thong dong phi ngựa sắt đi làm, vào tới quầy thì th Ph bảo xuống lấy cơm ăn ( ở đây th Ph nấu ăn cho cả đám, cứ tới là lấy tô vào múc một tô đầy ra quầy đớp thôi, mà công nhận à nó nấu ngon vãi )

Vào làm 1 tô đầy nhóc ra quầy ngồi, hôm nay nó nấu cá lóc kho nghệ, ngon bá cháy, đang tọng cơm vào họng thì ngoài sân có tiếng bô ” Ình ình ình ình ình…”, ngó ra thì thấy em Loan vừa phi vào sân, mình nghĩ thầm ” vặn pô”,”Br ừm ừm mmmmmm”

Y chóc, ” De xe” , ẻm bắt đầu xoay xuôi xoay ngược đầu xe để đút em yêu vào cạnh hồ cá, và cứ thế mình cứ nói thầm trong đầu là em làm theo y boong, trò này thế thôi chứ đối với thằng ngồi 1 chỗ suốt ngày thì vui thôi rồi =)))

Thò tay lấy giỏ đồ 310 để sẵn trên bàn rồi tiếp tục ăn cơm, mấy đứa kia lâu lâu còn chào 1 tiếng, chứ em Loan thì ko, nó như robot vậy, lạnh và khô cằn. Lần đầu em còn cố chào hỏi, kéo dài thời gian để tia zú, cơ mà nó lơ đẹp, nên những lần sau tự động để đấy muốn làm gì làm. Mọe, ỷ mông bự zú to ko coi ai ra gì, cái loại như m, có cho thì ..bồ cũng ráng cᏂị©Ꮒ =)))

Ẻm vào xách cái giỏ rồi leo lên cầu thang( ah con bé này ko bao giờ đi thang máy, lạ thế đấy, có khi tập leo thang nên đít mới to thế ), được 2 3 bước thì nó quay đầu trở lại, lúc này em đang cặm cụi ăn nên cũng chả để ý.

“ Ê”

ĐUỴT, nó nói dc các bác ạ, cứ tưởng nó câm, mình lúc đó cũng kiểu hơi bị bất ngờ nên mặt thộn ra , ko nói dc gì, kiểu CLGT,ngước lên nhìn nó cơ mà nó cao quá, tầm mắt mình chỉ đến vếu nó =)))

“ Cho ăn 1 miếng “

TRỜI Đυ., ẻm đòi ăn mình kìa, đây em, em ăn đi, em ăn anh đi,mấy miếng cũng dc, ăn hết đi, ăn cho thỏa hết những nỗi căm hờn em gây ra cho a bấy lâu đi =))) Mình đùa đấy, đừng tin

Mình kiểu vẫn bất ngờ “ Hả ?”, mọe lúc đó đang nhăm cái xương cá, nữa trong nữa ngoài, chắc mặt mình nhìn lúc đó max tục

Lúc này tự nhiên thấy mặt ẻm đỏ ửng lên, nói lại có vẻ hơi ấp úng “ Nhìn cũng ngon đó, cho…u hm m, cho..ăn với được ko ? “

Tự nhiên lúc đó mặt ẻm nhìn dễ thương vãi, trc h lần đầu tiên nghe nó nói, cũng lần đầu tiên thấy bộ dạng đó của ẻm, mình vẫn kiểu bị sốc, miếng xương vẫn ở đầu môi, miệng vẫn ko nói được, lại trố mắt nhìn nó

Rầm, nó đập cái tay lên quầy 1 phát rõ to, “ Cho ko ? “

Làm phát mình qíu dái, đặt vội tô cơm lên bàn CẠCH, đẩy về phía nó, chậm thêm giây nữa chắc nó gϊếŧ mình, nuốt miếng cơm còn xót trong miệng đánh ực 1 phát, tính nói với nó “ Ăn đi”, mà TRỜI Đυ., quên mịa nó mất đang mần xương, nó tọt thẳng vào trong họng, chưa kịp nói gì thì ho như chó sóc nước, ho trối chết, ho trào cả nước mắt, thằng Ph nghe nó đập bàn thì chạy ra hỏi “ Sao vậy?”

Em Loan vẫn im re, mình thì ho SML ở trong quầy, thiếu điều lúc đó chết đi cũng dc, bác nào biết cảm giác hóc xương cá lóc, mà lại là cái xương lưng ấy, cảm giác nó thốn khỏi tả luôn, còn th mặt Lìn kia ko thấy em Loan trả lời thì quay qua hỏi mình “ Sao vậy H, m lại phá gì nữa hả ? “

Mã choa nó, tao làm gì nên tội mà cái gì cũng đổ đầu t, ngước lên nhìn nó mà nước mắt lưng tròng “ Tào…à hụ à hụ à hụ hụ hụ..bì ì ì ì ì ..à hụ hụ hụ.. hờ ọc …x..hụ hụ hụ xường cà hụ hụ hụ hụ “, vừa nói vừa ho như cho mắc lao, nước mắt nước mũi sổ tùm lum

Nó lại ấn ngón cái lên sau gáy mình, rồi nói “ khạc mạnh ra”, cứ mình khạc 1 tiếng thì nó vỗ phần lưng dưới gáy 1 phát rõ mạnh, như phi chưởng Kim Dung truyền nội công vậy.

Xong nó hỏi “ Đỡ chưa, ra chưa”

TRỜI Đυ., công nhận thằng này chữa hóc xương hay vãi luôn, nó đập mấy phát mà cái xương mắc ở phía họng trên, gần nướu họng, nó TỤT MẸ xuống giữa họng luôn, đậu xanh nó, th chóa , mình ngước lên nhìn nó, lần này éo nói được luôn, chỉ tay vô họng, nhìn nó lắc đầu, nước mắt dàn dụa luôn. Mà ĐỊNH MỆNH, ngc lên vẫn thấy em Loan xúc từng thìa cơm to, tọng vào họng ẻm đều như vắt chanh

Cái bộ dạng mình lúc đó nước mắt nước mũi tèm lèm, chắc thảm lắm hay s, mà nó bật cười phụt cả cơm ra ngoài, đậu xanh, e sống chóa lắm nhá LOAN nhá

Th Ph thì kiểu sao anh m ra tay mà ko hết là sao “ Sao kì ta, m ngước thẳng cổ lên xem”, cái nó cầm cái bút bi gõ vào trán mình, tóc tóc tóc, “hồi mẹ t còn sống bả nói gõ vầy là hết nè”, TRỜI Đυ. nữa, lúc đó ko nói được, chứ nói được mình chửi thẳng mặt thằng óc chó này, ngta lấy đùa xới cơm chứ ai lấy bút bi như m,mẹ nó chỉ nó rồi nó nhớ bài lai sao ra cấy bút bi, tk khốn nạn óc cá vàng,

ĐÚng lúc đó thì em Loan đập vai th lìn Ph, đưa cho cho nó 1 cuộn lá đinh lăng, th Ph hỏi “ nuốt hả em”

“ Ngậm cho tan hết rồi nuốt”

Mình lúc đó kiểu sắp chết mà bị 2 đứa troll cùng lúc vậy, ĐẬU PHỤ nhà em, nguyên nắm lá tươi, ngậm cho tan hết thì mồm bố m là lọ axit ah , đợi tan hết chắc t đi thỉnh kinh với NGộ Không mọe rôi, lúc đó ức lắm mà ko nói được, th Ph thì bóp mỏ mình nhét vào, lúc đó ho đuối lắm rồi, ko còn sức phản khán, đành phơi thân trai cho tụi nó dày vò.

Vừa ngậm vào thì miệng mình bắt đầu sủi bọt, đệt, thì ra là nhỏ này kẹp viên Sê sủi ở giữa, lúc em đang ho trào nước miếng thì em Loan ra bứt đám lá đinh lăng ngoài cổng, rồi kẹp viên sê sủi vào,công nhận bài này hay các bác ạ, nó xủi tới đâu thấy dịu họng tới đó ạ, nó xủi một hồi thì em gồng mình nuốt cuộn lá 1 cái ỰC.

ĐẬU, nhẹ hết cả người nó trôi xuống thật các bác ạ, cảm giác như từ cói chết trở về vậy, lồm cồm bò dậy, tính cảm ơn em Loan, cơ mà ẻm lên phòng từ lúc nào, nhìn tô cơm thì hết sạch, còn vãi miếng xương em nó lừ ra, xin một miếng mà ăn hơn cả lợn, cơ mà thôi em cứu sống anh, anh tha thứ hết Loan ạ. Ơ mà khoan, sao mình lại hóc xương nhỉ, CÁI ĐUỴT, LOANNNNNN CHó ó ó ó ó ó ó ó ó ó

Th Ph thấy tô cơm thì phì cười “ Con nhỏ này lầy đầu t thấy nó quan tâm đến ng khác đấy, bữa nay chắc có bão quá, còn cơm với mấy miếng cá dưới bếp ak, đới thì ăn thêm đi “

Đυ., có mời cũng éo ăn cá lóc nữa đâu, mình nhìn nó lắc đầu, họng vẫn đau, méo nói dc, nước mắt vẫn long lanh như ánh sao đêm

Đang ngồi tịnh tâm dưỡng thương thì có 1 thằng ất ơ đi vào, mặc đồ kiểu kiểu như mấy thằng bảo kê hay chiều trên phim Hàn ấy, quầy tây áo sơ mi, mỏ ngậm cây tăm, áo thì cởi cúc ra gần tới rốn, ĐINH MỆNH SAO CHỔI, nhìn ghét thế cơ chứ, nó vào hất mặt hỏi “ Phòng em Loan phòng nào em “

Mình đực mặt ra, cái th chó đái mèo ȶᏂασ này, trước h làm đóe gì có th nào chơi em Loan mà hỏi phòng đâu, đang ngơ ngơ thì th Ph ra, mình quay qua ráng khạc ra mấy chữ giọng khàn khàn vì đau qua “Ph Anh này hỏi phòng Loan”

Th Ph cũng trố mắt “ Loan nào anh, anh có nhầm ko ạ “

Th Đuỵt này giả vờ nhanh thật, lại còn Loan nào =)))

Vừa dứt lời, thì có 1 ông hói đầu chạy từ đầu ngoài vào “ Lên phòng 301 đi em, Ph ơi anh đó mới ak, anh báo T rồi “

Ông hói này cũng là mối bên mình, cơ mà ổng hay đi với con bé Vy hơn( ah nói luôn bên mình 5 em lần lượt là Hà, Vy, Loan, Yến, Thảo, mỗi em mỗi vẻ 3 vòng vẹn cả 3), sao nay lại dắt mối cho em Loan nhỉ. Lúc đó mình cũng khá thắc mắc, nhưng mà mấy chuyện này để thằng Ph lo thì tốt hơn, nên mình chỉ im im.

Lúc này th Ph mới hỏi “ sao anh T ko báo cho em biết nhỉ “

Lão hói mới nói “ chắc nó quên, em gọi lại cho nó xem “

Th ph quay qua “ H gọi anh T nói Th Ph hỏi anh anh B đổi phải ko “

Mình bốc máy lên gọi thì tò tí te, ko liên lạc được, trước giờ chưa bao giờ có chuyện đó xảy ra, đang nghi vấn lại càng thắc mắc hơn, cảm giác lạnh lạnh sống lưng, quay qua lắc lắc cái tay ra dấu gọi ko dc, họng đau lắm rồi ko nói dc nữa.

Th kia thì kiểu như con nít bị cướp đồ chơi vậy, đập bàn “ Sao, h ko coi ai ra gì đúng ko “

Lão hói kéo tk Ph ra rồi nói “ anh với anh T làm ăn bao nhiêu lâu rồi m ko biết ah, anh này chỗ quan trọng ko từ chối dc đâu, ko phải tự nhiên anh T đồng ý đâu, giải quyết gọn lẹ giúp anh, chứ anh đây mà về là anh T cũng mệt đấy”

Nói xong rút tờ 500 nhét tay th Ph, rồi vỗ vỗ vai nó, th Ph cũng hơi ngập ngừng, lúc đó mình tính nói nó gọi cho bà Q( vợ ông T) xem s, cơ mà chưa kịp mở mồm thì th Ph noi “ Anh lên đi ạ “

Th cha hói thì hớn hở “ anh em nhanh gọn thế phải ok ko, cảm ơn chú nhá “

Nói đoạn lão quay ra. Mình ráng khàn khàn “ Hay mmm g..ò ii ch i.i. Q.. đ ..i..”

Th ph đưa mình 500 rồi nói “ ko sao đâu, ông này lâu năm rồi”

Và chính cái sự chủ quan này của tk Ph mà 1 trận hành SML cho mình cho nó, cho th Tuấn, cho ông T và cho cả e Loan chính thức bắt đầu….

Mỏi lưng dừng bút nhé, thấy ae phản hồi tích cực như được chích heroin vậy, ngồi viết 1 mạch gần 2 tiếng, ae thấy hay thì động viên em viết tiếp nhá =))

——————-