Chương 1

Trước khi bắt đầu câu chuyện, tôi xin được giới thiệu sơ qua về hoàn cảnh gia đình nhà tôi.

Bố tôi tên là Lê Huy Hùng, ông là một công chức, năm nay 38 tuổi. Tính cách của bố tương đối thật thà chất phác, ông cũng không cao chỉ được 165 cm, điều này khiến ông trông có vẻ dễ bị bắt nạt. Trên thực tế, bố tôi là người có tinh thần trách nhiệm cao, cũng rất tốt bụng và có mối quan hệ tốt với các lãnh đạo và đồng nghiệp xung quanh.

Mẹ tôi tên là Hà Lệ Quyên, năm nay 35 tuổi, làm nội trợ ở nhà. Tuy bà có công việc nhưng không bận. Mẹ tôi cao 1m75, cao hơn bố tôi hẳn một cái đầu. Mặc dù trông mẹ tôi có vẻ nghiêm túc, nhưng thực chất nội tâm của bà lại yếu đuối hơn rất nhiều. À tôi quên chưa nhắc đến việc mẹ tôi có một bộ ngực cỡ F.

Còn tôi tên là Huy Hoàng, năm nay 17 tuổi.

Gia đình chúng tôi là một gia đình cực kỳ truyền thống, bố lo liệu mọi việc bên ngoài, còn mẹ làm chủ gia đình. Dù không phải cuộc sống giàu sang nhưng cũng được coi là hạnh phúc. Tuy nhiên, kể từ ngày hôm nay, cuộc sống yên bình và hạnh phúc của chúng tôi đã bị phá vỡ.

9 giờ tối, chuông cửa nhà vang lên. Tôi lao ra mở cửa, đứng bên ngoài là bố tôi với khuôn mặt mệt mỏi, sau lưng là một người đàn ông đầu tóc bù xù. Người đàn ông đó cao hơn bố tôi một chút, quần áo xộc xệch rách nát, khắp người bốc mùi khó chịu. Ánh mắt gã vẩn đυ.c, hàm răng ố vàng, trông giống như một người ăn xin.

“Đến giờ ăn rồi!” Mẹ hét lên từ trong bếp.

Vẻ mặt của bố rất nghiêm trọng, tôi nhìn bộ dạng của bố mà đột nhiên trong lòng thấy lo lắng. Bình thường, bố tôi là người gần gũi dễ gần, nhưng bầu không khí hiện giờ lại rất căng thẳng và nặng nề.

Thấy tôi không trả lời, mẹ tôi bèn đi ra ngoài, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của bố tôi và người ăn xin phía sau, bà cũng sửng sốt.

“Chồng à… đây là ai?” Mẹ tôi hỏi.

“À, anh ấy là… cậu ấy là bạn của anh.” Bố tôi quay người lại, gượng cười với người ăn xin và nói: “Anh cứ ngồi xuống trước đi.” Sau đó, ông bước đến bên mẹ tôi và nói vài câu gì đó với bà, sau đó cả hai cùng bước vào phòng ngủ.

Một mình tôi không biết làm gì nên cứ thế nhìn chằm chằm người ăn xin. Trông người ăn xin trông rất gò bó, gã ngồi trên ghế sofa và quay đầu nhìn không gian xung quanh. Xem được một lúc, tôi thấy không khí gượng gạo quá nên rót cho người ăn xin một cốc nước.