Chương 21: Muốn bắn tới trong thân thể ngươi, đến tận cùng bên trong..

Thẩm Quân Ly gắt gao cắn răng, thân thể run run lợi hại, dươиɠ ѵậŧ giống như chú thỏ hoạt bát nhảy lên nhảy xuống, nước tinh làm bụng hai người một mảnh hỗn độn, qυყ đầυ màu đỏ sưng lớn, nhạy cảm đến nỗi chạm cũng không thể chạm một chút, bên trong cúc hoa cũng đột nhiên co gắt gao lại, bọc Bắc Phàm không chịu thả ra.

"Ah ...Haa...Chết, ta chết mất..." Thẩm Quân Ly xuất chết đi sống lại, lộ ra vẻ mặt mang theo tiêu hồn thống khổ, thanh âm dường như viên mật, lại mềm lại ngọt, mang theo âm cuối khẽ run, "Thật thoải mái... Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng...Cái này sao thoải mái như vậy... Hắc a.... A a..."

Bắc Phàm hôn nhẹ vào lưng y, nhưng hắn vừa nhìn biểu cảm da^ʍ tà đó của Thẩm Quân Ly, liền làm cho hắn càng muốn thượng y lần nữa, bất đắc dĩ nói, "Phu nhân, ngươi ra nhanh quá đó, tướng công còn chưa thao đủ đâu."

Thẩm Quân Ly không ngừng thở phì phò, thực sự không có biện pháp, nói thật thân thể y trống không rồi, được thỏa mãn, làm sao chịu được, căn bản là kiên trì không dài.

Bắc Phàm thực ra cũng sắp bắn ra. Vì vậy hắn áp lên Thẩm Quân Ly, để cho cánh tay của y vòng cổ của mình, sau đó cúi đầu hôn môi y.

Thẩm Quân Ly không làm sao chống lại, cái lưỡi đã cuốn lấy quấn quýt với lưỡi của Bắc Phàm, không ngừng bị liếʍ láp, dây dưa, y thoải mái hầu như muốn thăng thiên. Bắc Phàm nhân cơ hội mãnh lực thẳng tiến, nhanh chóng đâm mạnh mấy chục lần, côn ŧᏂịŧ liền thoải mái bành trướng, Thẩm Quân Ly cảm giác được hắn sắp bắn, vội vã đẩy hắn, dùng sức lắc đầu muốn thoát khỏi nụ hôn của hắn, "Hức... Không... Không thể bắn ở bên trong... Ah Ưʍ..."

Nhưng Bắc Phàm thích bắn bên trong hơn, hắn thấp giọng ở bên tai Thẩm Quân Ly nói, "A Ly, tướng công ngươi muốn bắn tới trong thân thể ngươi, đến tận cùng bên trong, muốn có hài tử với ngươi..."

“Đồ…điên, ta là nam nhân..Hức, làm sao..Làm sao có thể mang thai chứ..ah”

Thẩm Quân Ly một chút chống cự liền mềm nhũn, y buông tha dường như nghẹn ngào nói, "Hộc..Haa ha…Được rồi, tùy ý ngươi…Xuất vào...Xuất vào bên trong..." Cũng không biết là đối với người nào nói.

Bắc Phàm gầm nhẹ một tiếng, dùng hạ thể bản thân dính sát với hạ thể Thẩm Quân Ly, côn ŧᏂịŧ một mực đỉnh đến tận cùng, hai hòn bi đều để ở tại cửa huyệt, co quắp hai cái, từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn rất nhanh vào bên trong.

"Ah..Haa..." Lực độ Bắc Phàm bắn tinh quá lớn, ánh mắt Thẩm Quân Ly đều tan rã, y da^ʍ mị híp mắt, ngón tay vô lực đặt lên bờ vai Bắc Phàm, tỉ mỉ cảm thụ được cái cảm giác bị bắn bên trong, sảng khoái muốn ngất đi thôi.

“Ly nhi, ngươi thoải mái không?" Cuộc làʍ t̠ìиɦ đã xong, Bắc Phàm còn đang không ngừng dùng tay xoa nắn ngực Thẩm Quân Ly bị tìиɧ ɖu͙© nhuộm thành hồng phấn, Thẩm Quân Ly nhạy cảm nhẹ nhàng run, nhất thời nói không ra lời, thân thể dường như thoát khỏi gông xiềng nặng nề, nhẹ nhàng giống muốn bay, chỉ là loại cảm giác này lại để cho y thật sâu cảm thấy thẹn, không cách nào nói nên lời.

Qua một hồi lâu, Bắc Phàm lại bắt đầu hỏa dục phừng phừng liếʍ láp đầṳ ѵú y, Thẩm Quân Ly rốt cục nhịn không được nói, "Bắc Phàm, buông!"

Bắc Phàm nhướng mày, tỏ vẻ ủy khuất :”A Ly, thêm một lần nữa được không?”

“Ah…Thêm, thêm cái đầu ngươi. Ta buồn ngủ, rất muốn ngủ, ngươi không ngủ thì cút ra ngoài cho tiểu gia.”

Bắc Phàm đẩy mạnh y xuống, liếʍ liếʍ vành tai y bộ dạng như một con cún “Một lần nữa thôi, ta hứa”

Thẩm Quân Ly đỏ mặt, khẽ rùng mình“Haa ha...Chỉ, chỉ một lần nữa thôi đó….Ah ..Ưm~”