Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thái Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhưng khi ý nghĩ này vừa hiện lên, Cố Bá Ước đã lắc đầu.

Hỗn Độn Thần Cốt của Cố Trường Thanh bị lột, chắc chắn phải chết, thần tiên cũng không cứu được.

Cố Bá Ước nhìn Cố Trường Thanh, sắc mặt bình tĩnh, trịnh trọng nói:

"Trường Thanh chất nhi, ngươi đến rất đúng lúc, nếu ngươi đã làm ra chuyện đáng xấu hổ như thế, chọc giận Huyền Thiên tông, bị Huyền Thiên tông đá ra khỏi tông môn, vậy ngươi phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, rút khỏi vị trí thiếu tộc trưởng, ra khỏi Cố gia ta!"

Cố Trường Thanh đang định mở miệng thì đột nhiên có một tiếng gầm truyền tới từ sau lưng.

"Cố Bá Ước, ngươi nói cái mẹ gì đó!"

Khi tiếng gầm vừa dứt, bên ngoài đại sảnh có hơn chục người trực tiếp xông qua sự ngăn cản của hộ vệ, đi đến cửa phòng nghị sự, đứng bên cạnh Cố Trường Thanh.

Người dẫn đầu là một vị trung niên mặc áo bào xanh, dáng người cao lớn thẳng tắp, khuôn mặt anh tuấn, toát ra khí chất ngang ngược, khóe mắt có chút nếp nhăn nhưng lại tăng thêm vẻ trưởng thành.

"Khương bá phụ..."

Cố Trường Thanh nhìn người xông tới, khẽ giật mình.

Người đến chính là tộc trưởng Khương gia của một trong tứ đại gia tộc trong Thương Linh thành —— Khương Văn Đình!

Phụ thân Cố Trường Thanh - Cố Trọng Nguyên và Khương Văn Đình là hảo hữu từ thuở thiếu thời, sau đó hai người lần lượt làm tộc trưởng Cố gia, Khương gia, cũng làm quan hệ hai nhà trở nên tốt đẹp hơn.

Đồng thời, sau khi Cố Trường Thanh bước lên con đường tu hành, thể hiện ra thiên phú tu hành siêu cường, mà trưởng nữ Khương Nguyệt Bạch của Khương Văn Đình cũng có thiên phú tuyệt luân, hai người lại sinh cùng năm, vì vậy Cố Trọng Nguyên và Khương Văn Đình đã định ra hôn ước cho hai đứa nhỏ.

Khương Văn Đình nhìn Cố Trường Thanh nói:

"Trường Thanh, ngươi yên tâm, bá phụ không phải loại người bội bạc kia, dù ngươi thành phế nhân, Khương gia ta cũng nhất định sẽ thực hiện hôn ước, mà... Chỉ nhận nữ tế là ngươi, để ta xem tên khốn chó má nào dám tự tiện thay đổi hôn ước!"

Cố Trường Thanh nghe vậy, trong lòng ấm áp.

Ngay sau khi hắn gặp chuyện, Đại bá và Tam thúc lập tức tụ tập tộc lão trong gia tộc cưỡng ép phụ thân.

Nhưng Khương Văn Đình lại lựa chọn tin tưởng mình, kiên định đứng về phía mình!

Khương Văn Đình quay người nhìn vào trong đại sảnh, chỉ thẳng vào Cố Bá Ước và Cố Thúc Thanh, quát lớn:

"Mả tổ nó! Trường Thanh là chất nhi của các ngươi, các ngươi nhìn nó lớn lên, tính tình nó thế nào mà các ngươi không rõ sao? Nói nó bị sắc đẹp của yêu nữ ma môn mê hoặc? Ta ỉa vào! Đẹp đến mấy cũng có thể đẹp bằng khuê nữ của ta không?"

Khương Văn Đình nói xong, nhiều người trong đại sảnh chỉ cảm thấy người này mặt dày mày dạn.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Khương Văn Đình nói cũng không sai, trưởng nữ Khương Nguyệt Bạch của Khương gia thực sự... Tuyệt sắc nhân gian!

Nghe Khương Văn Đình nói thế, Cố Thúc Thanh nghiêm nghị nói:

"Khương Văn Đình, Cố gia ta đang nghị sự, một ngoại nhân như ngươi không có tư cách xen vào!"

"Im!"

Khương Văn Đình khinh thường nói:

"Các ngươi ức hϊếp nữ tế của ta, ta không thể quản sao?"

Cố Thúc Thanh nghẹn họng.

Khương Văn Đình này thoạt nhìn hào hoa phong nhã, nhưng cả cái Thương Linh thành này ai cũng biết tên này há mồm ra là nói tục, mà còn thích hung hăng càn quấy.

"Khương tộc trưởng!"

Đúng lúc này, Cố Bá Ước chậm rãi nói:

"Cho dù... Cố Trường Thanh bị vu oan, nhưng bây giờ thần cốt của hắn đã mất, không chết thì cũng là phế nhân, Cố gia ta không thể để một phế nhân làm thiếu tộc trưởng được?"

Khương Văn Đình nghe vậy, nhíu mày.

Mẹ nó... Đúng là không phản bác được.

"Nếu Khương tộc trưởng đã đến, cũng vừa hay..."

Cố Bá Ước tiếp tục nói:

"Các vị tộc lão tề tụ, Cố gia chúng ta đã truyền thừa hơn trăm năm, vị trí thiếu tộc trưởng là việc hệ trọng, dựa theo quy củ, nếu trong tiểu bối xuất hiện tiểu bối ưu tú, có thể khiêu chiến thiếu tộc trưởng, thắng thì có thể thay thế, ta nói đúng chứ?"

Vừa dứt lời, Cố Trọng Nguyên lập tức nổi giận, quát lớn:

"Cố Bá Ước, ngươi không biết xấu hổ à? Nhi tử ta bị lột thần cốt, bây giờ..."

"Được, ta đồng ý!"

Cố Trọng Nguyên mới nói được nửa câu, một âm thanh đột nhiên vang lên.

Ánh mắt mọi người trong toàn bộ đại sảnh lại đổ dồn về phía Cố Trường Thanh mặc bạch y rách nát.

"Trường Thanh, con..." Cố Trọng Nguyên khẽ giật mình.

Khương Văn Đình cũng kinh ngạc nhìn nữ tế tương lai này của mình.

Đám người Cố Bá Ước, Cố Thúc Thanh ngây ra như phỗng.

Tiểu tử này vừa nói gì thế?
« Chương TrướcChương Tiếp »