Chương 40: Tứ Nương hòa thân

Phí công Trương Cảnh Hoàn sắp xếp kế hoạch hèn mọn như thế, kết quả dời cục gạch to đập lên chân mình.

Lần này, chuyện rơi xuống nước còn liên quan đến án chồng án, Ngũ Nương Trương gia thật sự là kẻ tàn nhẫn, đây cũng không phải lần đầu tiên nàng ta hại người rơi xuống nước. Nhị ca của nàng ta có một đám thϊếp thất là do nàng ta tính kế, đó là tiểu cô nương Lương gia ở kinh thành, nàng ấy là nữ nhi của thương nhân. Vì tết Nguyên Tiêu xem hoa đăng bị đẩy xuống nước, Nhị ca của nàng ta cứu được nên phải ấm ức làm thϊếp. Lão gia tử Lương gia yêu thương con gái nên trở thành kho bạc của Trương gia, không yêu cầu gì, chỉ cầu cho nữ nhi của mình được đối xử tốt.

Nhưng mà sao gia tộc cao ngạo kia chấp nhận thϊếp thất xuất thân từ thương hộ? Lão gia tử Lương gia để Trương Cảnh Hoàn dùng tiền vung tay quá trán, hại nữ nhi của ông mang tiếng xấu trong giới quý nữ kinh thành, không biết sau khi biết chân tướng thì đấm ngực dậm chân thế nào.

Nếu như Trương Cảnh Hoàn không trêu chọc Trì Phi thì có lẽ nàng ta có thể sống sung sướиɠ thêm mấy năm, nhưng từ giây phút nàng ta quyết định hại Trì Phi thì đã viết tên mình lên sổ sinh tử, đây là chuyện thiên lý rõ ràng, bị báo ứng là chính xác.

Người Quý gia bảo vệ người của mình, Trì Phi đã là thê tử trong lòng hai huynh đệ, bọn họ sẽ bảo vệ đến cùng. Cho dù hôm nay Trì Phi thật sự rơi xuống nước được cứu lên, bọn họ thà gϊếŧ sạch người trên thuyền cũng sẽ không từ bỏ nàng.

Nói cho cùng, muốn hại người trong hoàng cung còn không nhìn xem là địa bàn của ai, hai huynh đệ đã nghĩ cách cứu viện từ sớm, chỉ là không ngờ Trì Phi lại đẩy kẻ xấu xuống nước, mang đến cho hai huynh đệ niềm vui bất ngờ.

"Phi Phi giỏi lắm."

"Phi Nhi khiến người ta bất ngờ thật đấy."

Sau khi tóm tắt mọi chuyện, hai huynh đệ cảm thán, hai người một trái một phải ôm Trì Phi ở giữa. Nàng đã quen tình cảm nồng nhiệt của hai người, trên mặt có vẻ bất đắc dĩ. Nàng nhớ mẫu thân từng cắt đôi bánh bao, ở giữa kẹp thịt và cải bẹ ăn rất ngon, hai huynh đệ mỗi người nửa chiếc bánh bao, nàng là nhân thịt bên trong.

Ùm... Hơi đói bụng, Trì Phi nuốt nước bọt.

"Phi Nhi không muốn hỏi chuyện gì sao?" Sau khi Trì Phi ngủ dậy vẫn chưa chải tóc, trên đầu không có trâm ngọc búi tóc lên, hai huynh đệ thích mái tóc mềm mượt, cũng thích đặt cằm lêи đỉиɦ đầu nàng. Tư thế này có khi rất ấm áp, nhưng đa phần Trì Phi cảm thấy rất nặng.

"Có chuyện gì cần hỏi?" Trì Phi cố gắng rút tóc khỏi sự đùa giỡn của hai huynh đệ nhưng không thể thành công, trong giọng nói của nàng vô thức mang theo sự oán trách.

"Nàng không hỏi chúng ta xử trí bọn chúng thế nào sao?" Giọng nói của Quý Tuyền trầm thấp từ đỉnh đầu vang lên, lúc hai người áp vào nhau thì giọng nói đó sẽ tan vào trong thịt, thậm chí nàng có thể cảm nhận được nhịp đập tim hắn.

Trì Phi không muốn hỏi, nàng không phải người tàn nhẫn, nàng không muốn những người kia vì hãm hại nàng mà mất mạng. Song, nàng cũng không muốn vì bọn họ mà cầu xin hai huynh đệ, dù sao trong cung có cung quy, nàng không nên, cũng không thể quản. Nhất là lại liên quan đến Hàn gia, nhà hôn phu trước của nàng. Thế tử gia Hàn gia hồ đồ như thế, nếu nàng nhúng tay vào, bị bọn họ nghĩ rằng nàng vẫn còn vương vấn hôn phu cũ thì chỉ làm cho tình trạng của Hàn gia càng thêm nghiêm trọng. Cho dù là Trương gia hay Hàn gia đều có gia chủ của mình, những chuyện này không cần nàng xen vào.

Trì Phi trầm ngâm một lúc, chỉ hỏi: "Thần nữ chỉ muốn biết hai ngài xử trí Tứ Nương thế nào, dù sao Tứ Nương cũng là tộc tỷ của thần nữ. Nếu thanh danh của nàng ta bị hao tổn thì danh dự của tất cả khuê nữ Trì gia đều bị ảnh hưởng." Đường tỷ đã xuất giá có thể sẽ bị nhà chồng xem thường, chưa gả thì sẽ gặp khó khăn trong việc chọn rể.

Hai huynh đệ rất hài lòng về thái độ của Trì Phi.

"Phi Phi đừng lo lắng, cho dù thế nào thì Trì gia cũng là mẫu tộc của nàng. Trì Tứ Nương tuy rất đáng hận nhưng Ngũ Nương lại đối xử tốt với nàng, cô không cho phép thanh danh nương tử Trì gia bị ảnh hưởng. Phụ hoàng ban cho Tứ Nương ân điển, phong nàng ta làm quận chúa Bảo Nghi, hòa thân Nam Man."

Chuyện nữ nhân Trì gia phạm tội khiến hai huynh đệ vô cùng đau đầu, hầu phủ là nhà mẹ đẻ của Trì Phi cũng là ngoại thích tương lai. Mặc dù hai huynh đệ không cần gia tộc của thê tử quá mạnh nhưng cũng không muốn gia tộc thê tử quá yếu.

Để Tứ Nương hòa thân là lựa chọn tốt nhất, cũng là lựa chọn khiến cho nàng ta sống không bằng chết. Năm nay, tuổi tác của Nam Man vương đủ để làm ông cố của Trì Quyên, đợi khi Nam Man vương chết đi, Trì Quyên chỉ có hai lựa chọn, chết theo hoặc trở thành một người trong hậu cung của Nam Man vương hậu tân nhiệm, chuyện này hoàn toàn vi phạm lễ giáo của Uyên quốc.

Hơn nữa, Trì Quyên được nuôi dưỡng ở kinh thành từ nhỏ, vì được lão phu nhân sủng ái nuông chiều từ bé, có thể so với hầu nữ, sao có thể sống được ở vùng đất man di kia? Trì Phi nghẹn lời, cảm thấy thủ đoạn trừng phạt người của hoàng thất quá tàn nhẫn.

Dường như hai huynh đệ nghe thấy tiếng lòng của nàng, đồng thanh nói: "Đừng lo lắng, những thủ đoạn này sẽ không dùng để đối phó nàng." Tìm ra một người hiểu mình đã rất khó khăn, đối với hai người bọn họ mà nói càng không dễ dàng nên bọn họ vô cùng trân trọng.

"Vâng." Trì Phi khẽ gật đầu, chuyện này nàng tin tưởng bọn họ.

Ít nhất vào giây phút này, bọn họ yêu thương nàng là thật.

---

Trì Phi: Ưʍ... Ta giống như thịt trong Hamburger vậy, nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy đói bụng.

Hai huynh đệ: Chúng ta cũng đói bụng.