Chương 8: Cậu ấy tỏa sáng (2)

"Thật sự rất đẹp trai." Thư Ninh đích thân chứng thực.

"Thật hay giả vậy..."

Thư Ninh kiên nhẫn tranh luận với Ngụy Thư Mông, trong khi Khâu Khâu đứng dưới khán đài, đợi Thư Ninh cúp điện thoại liền tiến đến và nháy mắt với cô.

"Chị Hà Miểu Miểu đang đợi chị ở phòng nghỉ."

"Hà Miểu Miểu cũng tới sao?" Thư Ninh kinh ngạc, người đại diện của cô không tốt đến mức tới đón cô nha? Cô cũng không phải mới debut...

Sự thật đã chứng minh rằng Thư Ninh thực sự đã tự mình đa tình rồi, Hà Miểu Miểu tối nay là đến nghiệm thu kết quả đầu tư của cô ấy.

Hà Miểu Miểu phu nhân, vậy mà thực sự đã đầu tư vào WIT vào năm ngoái.

WIT là câu lạc bộ mà Hà Miểu Miểu nói đã kiếm được rất nhiều tiền cho cô ấy.

"Ba mùa giải năm nay bọn họ đều thi đấu không tệ, lần này còn lọt vào trận chung kết, nếu như bọn họ lấy được giải quán quân, tớ có thể kiếm thêm một đợt nữa." Hà Miểu Miểu ngồi ở trong phòng nghỉ của Thư Ninh vắt chân uống trà sữa, vô cùng thảnh thơi.

"Cậu rất có tầm nhìn đầu tư đó, đêm nay WIT có cơ hội thắng rất lớn nha." Thư Ninh uống hai ngụm trà sữa Hà Miểu Miểu mang tới, không dám uống nhiều.

"Ông chủ của bọn họ là bạn học cũ của tớ." Hà Miểu Miểu cắn ống hút nói, "Năm trước anh ấy mới về nước, bất chấp sự phản đối của gia đình muốn làm một câu lạc bộ thể thao điện tử, tớ cũng đầu tư một chút, thật ra anh ấy căn bản không cần chút tiền đầu tư này của tớ, tớ cũng coi như ủng hộ bạn học cũ một chút, không ôm kỳ vọng quá lớn, không nghĩ tới mùa xuân năm nay bọn họ bắt đầu thi đấu lại có thành tích khá tốt nha..."

Hà Miểu Miểu có một kỹ năng đặc thù là không bao giờ quên những anh chàng đẹp trai, vì vậy dù Thư Ninh không hỏi, Hà Miểu Miểu cũng tự nhiên nhắc đến tuyển thủ thể thao điện tử tên Pluto kia.

Hà Miểu Miểu nói với Thư Ninh rằng tên thật của cậu ấy là Thành Du, là người đi rừng mới chính thức gia nhập đội hình của WIT trong giải đấu mùa xuân.

"Thành Du?" Thư Ninh vô thức nhắc lại tên cậu.

"Đúng vậy, cái tên này cũng rất dễ nhớ." Hà Miểu Miểu nói, cô ấy cũng không biết vừa rồi Thư Ninh đã chạm mặt Thành Du ở phía sau hậu trường, "Đúng rồi, cậu vừa rồi cũng nhìn thấy cậu ta mà đúng không, thật sự rất đẹp trai đúng không?"

Thư Ninh nhớ lại khoảnh khắc ngẩn ngơ của bản thân khi nhìn thấy Thành Du, không hiểu sao lại cảm thấy rất xấu hổ, cô chột dạ mà quay mặt đi, mơ hồ nói: "Thật ra tớ chỉ nhìn từ xa, không nhìn rõ."

Hà Miểu Miểu vẻ mặt kiểu "cậu quá mù rồi", tiếp tục nói với Thư Ninh: "Được rồi, vậy lát nữa tớ đưa cậu đi nhìn một cái, đêm nay nếu bọn họ thắng thì mở tiệc ăn mừng, còn nếu thua thì chúng ta liền không tham gia cuộc vui."

Thư Ninh gật đầu, vui vẻ đồng ý. Hà Miểu Miểu đã quen với việc sắp xếp hành trình của Thư Ninh, tự nhiên cô ấy sẽ không nghi ngờ gì về việc Thư Ninh đồng ý quá nhanh.

Hai người lần lượt nói chuyện, Thư Ninh có chút lo lắng đối với tình huống thi đấu trên sân khấu, tâm tư của cô luôn bay tới bóng người màu cam trắng kia, nội tâm không khỏi kích động, cũng bắt đầu chờ mong mọi chuyện bên trên sân khấu sẽ thuận lợi cho cậu.

20 phút sau, Thư Ninh cùng Hà Miểu Miểu cảm giác được ngoài cửa truyền đến tiếng hét điên cuồng và ầm ĩ, ngay cả trần nhà trên đỉnh đầu cũng khẽ rung lên.

Thư Ninh đứng dậy, nhanh chóng đi mở cửa.

"Chúc mừng WIT! Đánh bại H.King với tỷ số 4:1, giành chức vô địch!"

Màn hình LED nhanh chóng quay cận cảnh năm tuyển thủ của đội tuyển WIT, người đi đường giữa với cặp kính gọng nhỏ nhảy ra khỏi chỗ ngồi, thực hiện một động tác vung nắm đấm ăn mừng. Máy quay nhanh chóng lướt qua anh ấy, rồi dừng lại một chút trên ba người còn lại, cuối cùng dừng lại ở người đi rừng Thành Du.