Chương 4: Uống rượu không thích hợp để mang thai, đêm nay không làm ~

Trong phòng bếp không có nhiều dụng cụ làm bếp, nhưng rượu lại không ít.

Chân Úc không uống rượu nhiều, nhìn từng hàng rượu màu sắc mỹ lệ không biết chọn chai nào.

Thẩm Thanh Hiên thích uống Whisky, Chân Úc nghĩ thầm vậy thì nếm thử Whisky đi.

Khu vực rượu Whisky liếc mắt một cái, có mười mấy chai không trùng lặp, Chân Úc không hiểu rượu nên có chút phát ngốc.

Thẩm Thanh Hiên đi vào phòng bếp nhìn thấy Chân Úc duỗi tay lấy chia IsLay.

“Chai IsLay kia có vị than bùn dày đặc cùng khói xông mát lạnh, em không uống được rượu Whisky thì không nên chọn chai đó.”

Nghe được giọng nói của Thẩm Thanh Hiên, Chân Úc lập tức lùi tay về, cắn cắn môi chỉ vào một chai bên cạnh nhẹ giọng hỏi: “Vậy chai này thì sao?”

Đó là một chai rượu bourbon của Mỹ.

“Có mùi sơn rõ ràng, em chịu không nổi.”

Thẩm Thanh Hiên đi vào bên cạnh cô, từ trong ngăn tủ lấy ra hai cái ly, sau đó lấy một chai whisky chưa mở.

“Rượu whisky mạch nha đơn giản cùng rượu bourbon của Mỹ quá đậm vị không thích hợp với em, thử điều phối xem sao.”

Chân Úc ừ một tiếng, nhìn thấy năm trên thân chai, trong lòng kinh ngạc một chút.

“Rượu 10 năm tuổi?”

“Rượu whisky đã ngừng lên men từ khi nó được tách ra khỏi thùng gỗ sồi và cho vào chai, nó có thể được lưu trữ trong nhiều năm nếu không mở lắp, cho nên nó cũng không phải rượu whisky 10 năm tuổi.”

Thẩm Thanh Hiên đưa cho Chân Úc lấy chính là một chiếc ly Cain được thiết kế thu nhỏ miệng để tụ lại hương thơm, mở bình rót rượu, vốn chỉ muốn rót một chút cho cô nếm thử hương vị, nhưng nghĩ đến biểu hiện đêm nay của cô, nhấp môi, tay vừa động rót hơn nửa ly.

Anh lấy một viên đá từ thùng đá cho vào ly, sau đó đẩy ly rượu đến trước mặt Chân Úc.

“Không cần miễn cưỡng.”

Thẩm Thanh Hiên rót cho mình một ly rượu whisky bourbon, sử dụng loại ly cổ điển có vành và đáy lớn dùng để uống.

Không thêm đá, uống thuần.

Chân Úc cầm ly rượu lên uống một hớp nhỏ, liền nhíu mày.

Hương thảo, caramel, hương trái cây đậm đà… Từ từ rất nhiều hương vị trộn lẫn vào nhau đánh vào vị giác tạo thành một hương vị khó tả.

Cô có chút thất thần.

Mặt bàn bằng đá cẩm thạch ở dưới ánh đèn có hoa văn hồn nhiên cùng khuynh hướng cảm xúc, giống như cuộc hôn nhân của cô và Thẩm Thanh Hiên, có hoa nhưng không có quả.

Cô là đang chuốc say chính mình.

Lấy cách của mình để trốn tránh một cuộc hoan ái, ngu xuẩn nhưng lại hiệu quả không phải sao?

Ai mà đối với một con ma men say rượu không có chút hình tượng nào mà nổi lên du͙© vọиɠ chứ.

Chân Úc nghĩ đến mục đích của mình, cố nén từng ngụm từng ngụm uống hết ly rượu whisky .

Uống hết rượu trong ly, lại tự rót cho mình một ly.

Thẩm Thanh Hiên nhìn hành vi mạnh mẽ chuốc say mình của cô, thần sắc lạnh lẽo, sắc mặt tối sầm lại.

Chân Úc lại lần nữa uống hết nửa ly rượu, hai ly rượu chảy xuống bụng, máu trong người dồn lên, khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng.

Tửu lượng của cô không cao, uống rượu không có tiết chế như vậy rất nhanh ý thức đã hỗn loạn.

Cô nấc lên một cái, nói với Thẩm Thanh Hiên: “Em, em hình như uống say rồi, uống rượu không thích hợp mang thai, đêm nay không làm được, xin lỗi nha.”

Trong miệng nói xin lỗi, nhưng ngữ khí lại rất vui sướиɠ, dường như tảng đá lớn trong lòng đã được bỏ xuống, nhẹ nhàng thở ra giống như thoát khỏi một trận phiền toái.

Nói xong liền lung lay muốn trở về phòng ngủ đi ngủ.

Thẩm Thanh Hiên ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu.

Mùi rượu nồng nặc mà mãnh liệt tan trong cổ họng, xông tới tứ chi, khiến anh có một sự xúc động không thể cưỡng lại.

Chân dài bước ra vài bước, chặn ngang Chân Úc bế lên.

Một tay anh xuyên qua dưới nách Chân Úc, cánh tay mạnh mẽ hữu lực ôm lấy cô, Chân Úc nghiêng ngả lảo đảo cảm thấy an toàn, nhịn không được dùng đầu cọ cọ ngực Thẩm Thanh Hiên, trong miệng phát ra vài tiếng lẩm bẩm mơ hồ không rõ.

Thẩm Thanh Hiên nhìn Chân Úc sắc mặt ửng đỏ trong lòng ngực, khóe miệng mang theo ý cười lạnh.

“Cho rằng uống say thì anh sẽ buông tha em sao?”

A, ngây thơ.