Chương 54: Tổng hợp các trò lừa bịp ở chợ đen (Điển Tàng Bản) (1)

Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ

Trần Thư xoa xoa đôi bàn tay.

Hắn lại mở khóa Hình Thể Dược Tề một lần nữa, muốn luyện chế nên đương nhiên cần nguyên vật liệu. Không giống với Đại Lực Dược Thể, số lượng của Hình Thể Dược Tề chỉ có hai đến bốn bình.

Nếu như được luyện chế ở công ty Dược Dịch 666 thì hắn có thể nhận được rất ít lợi nhuận, huống chi lại còn quá cao cấp.

Một học sinh trung học có thể luyện chế thuần thục hai loại dược tề thì đã khiến người khác vô cùng kinh hãi rồi.

- Tối nay?

Vẻ mặt Chu Tiểu Minh giật mình.

- Nhanh như vậy đã muốn gặp ba mẹ ta có phải sớm quá rồi hay không?

- Cái gì?

Khóe miệng Trần Thư giật một cái.

- Ngươi mẹ nó muốn ăn đòn à? Nói chuyện cẩn thận cho ta.

- Không phải… Bì ca, ý của ta là ta còn chưa nói chuyện với ba mẹ.

Chu Tiểu Minh cười nói:

- Hơn nữa tối nay chúng ta có tiết tự học buổi tối.

Trần Thư trực tiếp kéo Chu Tiểu Minh đi về phía cổng trường.

- Không sao cả, ngày mai ta để Trương Đại Lực phụ đạo cho ngươi.

Chu Tiểu Minh:

- …

Để Trương Đại Lực đến dạy hắn? Có thể đừng đùa vậy không? Ta còn chưa muốn trở thành người đứng đầu lớp đếm từ dưới lên đâu!

Hai người đến cửa hàng nhà Chu Tiểu Minh, kết quả là càng dễ dàng hơn so với tưởng tượng của Trần Thư.

Tuy hắn không có giấy chứng nhận Dược Tề Sư nhưng dưới sự tấn công của tiền tài, cha me Chu Tiểu Minh đã đồng ý giữ lại vật liệu dị không gian chỉ định cho hắn, chỉ là giá tiền sẽ cao hơn 10 – 20% so với thị trường.

Cả hai bên đều ăn khớp với nhau, chỉ cần Trần Thư có thể đưa tiền là cửa hàng nhà Chu Tiểu Minh sẽ lập tức bán dược liệu.

Đáng tiếc là, cửa hàng vật liệu nhà Chu Tiểu Minh không bán dược tề nên cũng sẽ không thu mua dược tề của hắn.

Ngày hôm sau, Trần Thư không đi học như mọi khi mà trực tiếp đến công ty Dược Dịch 666.

Bây giờ hắn đã hoàn toàn nắm vững kiến thức ngự thú của trung học nên không cần phải đi xem lại những kiến thức trong sách một lần nữa.

Làm một Ngự Thú Sinh, học tập ở bên ngoài trường cũng là hợp tình hợp lý chứ?

Hắn lặng yên không một tiếng động đi đến khoa Dược Tề của công ty Dược Dịch, những người còn lại đều làm như không thấy hắn.

Công ty không gióng trống khua chiêng tuyên dương hắn nên cuối cùng Trần Thư không có giấy chứng nhận Dược Tề Sư, nếu có người làm lộ ra thì rất có thể sẽ bị sa thải.

- Lâu sư, sao hôm nay ngươi cũng đến đây?

Trợ lý Tiểu Mao kinh ngạc hỏi.

- Ừ, ta tranh thủ thời gian đến một chuyện. Có giữ lại Đại Lực Hoa không?

Trần Thư nói.

- Hiện tại có mười bốn đóa, đều cần mang đến sao?

- Ừ, đều mang đến đây.

Trần Thư gật đầu một cái.

Mặc dù công ty nói rằng mỗi ngày sẽ cung cấp ba đóa Đại Lực Hoa nhưng hắn không đến nên tự nhiên cũng không thể giữ lại tất cả cho hắn, nếu không Đại Lực Dược Tề sẽ hết hàng.

Dược Tề ở công ty Dược Dịch 666 đều được bán cho các cửa hàng lớn, đương nhiên là cung không đủ cầu.

Một ngày trôi qua, Trần Thư đã dùng hết mười bốn đóa Đại Lực Hoa.

Trong đó có sáu đoán Đại Lực Hoa phối thành Đại Lực Dược Tề hạ phẩm, có chừng bảy mươi tám bình.

Dựa theo hợp đồng, một phần Đại Lực Hoa cần phải cung cấp năm bình Đại Lực Dược Tề cho công ty, mười bốn đóa thì sẽ là bảy mươi bình.

Tám đóa Đại Lực Hoa khác thì toàn bộ đều được phối thành Đại Lực Dược Tề trung phẩm, bị Trần Thu thu vào trong hệ thống không gian.

Tốc độ luyện dược điên cuồng như vậy, trợ lý Tiểu Mao đã thấy lạ rồi, lại còn nhập bảy mươi bình Đại Lực Dược Tề vào kho nữa.

Lúc chạng vạng tối, Trần Thư rời khỏi công ty, trực tiếp đến chợ đen.

Hắn cần bán dược tề ra, sau đó đến cửa hàng nhà Chu Tiểu Minh mua dược liệu, luyện chế Hình Thể Dược Tề mới.

Bây giờ trong hệ thống không gian của hắn có năm mươi hai bình Đại Lực Dược Tề trung phẩm.

Trong số đó, mười bốn bình để Golden Slime dùng, cơ thể hắn sẽ một lần nữa có kháng dược tính, không cách nào lại dùng Đại Lực Dược Tề trung phẩm nữa.

Trần Thư đi đến hai bên đường phố ở chợ đen, tìm thấy một vị trí trống, bắt đầu bày thuốc của mình ra.

- Đến đây xem, mau đến đây xem! Đại Lực Dược Tề trung phẩm mới ra lò!

Trần Thư bày một sạp hàng trong chợ đen, bắt đầu lớn tiếng gào lên.

- Tuyệt đối chính phẩm! Hàng giả đền gấp mười!

Tuy giọng nói của hắn vang dội nhưng có rất ít người đến, những người đi qua đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn.

Bà mẹ nó, ta đường đường là một học sinh ba tốt mà lại bị xem như lừa đảo à?

- Tiểu tử, trò lừa gạt này của ngươi quá vụng về rồi.

Ông chủ gian hàng bên cạnh mở miệng nói.

- Đại Lực Dược Tề của ta là thật.

Khóe miệng Trần Thư giật một cái, bất đắc dĩ giải thích.

- Ngươi giả một đền mười thì ai tin chứ? Đến lúc đó có phải trực tiếp cho người ta mười một bình hay không?

Người nọ tiếp tục nói.

Trần Thư quay đầu lại nhìn về phía người kia, đột nhiên nghĩ tới:

- Không phải ngươi là người bán bùn kia sao?

Lần đầu tiên Trần Thư và Trương Đại Lực đến chợ đen, Trương Đại Lực đã tiêu mười đồng tiền để mua một đống bùn.