Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 68: Vàng bị bao trong phân người?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhóm dịch: Thiên HạNhóm dịch: Thiên Hạ

Trong chợ đen người đến người đi.

Trần Thư đã trở thành một Ngự Thú sư cấp năm quang vinh, có thể tùy ý ra vào chợ đen.

Hắn đi tới nơi buôn bán của mình, dọn một khối vải xanh lên, để dược tề dư thừa trong hành trang hệ thống lên.

- Tiểu Trần, lại tới kiếm tiền?

- Vương Bát Ca, hôm nay làm ăn thế nào?

Trần Thư thoải mái nhàn nhã, không có ý tưởng gào to, hiện giờ tên tuổi của hắn đã truyền ra.

Đại lực ca thứ nhất chợ đen, ai không biết?

Lão Vương thở dài nói:

- Thảm, nếu như không bán được nữa, ta cũng chỉ có thể ăn đất.

Trần Thư nói:

- Vừa lúc có thể trực tiếp ăn gian hàng thú hạch Thổ Long Vương, xem như là lợi dụng phế vật.

Lão Vương không để ý đến Trần Thư, mà là bu lại, thấp giọng nói:

- Nói thật, tiểu Trần, những dược tề này của ngươi rốt cuộc là tới từ đâu? Giới thiệu cho ca một con đường nào.

- Không có con đường, là ta tự mình phối trí.

Vẻ mặt Trần Thư thành thật nói.

- Dẹp đi.

Lão Vương xem thường trợn mắt, trực tiếp đi về gian hàng của mình.

Trần Thư thở dài, đầu năm nay, nói thật cũng không ai tin.

- Ông chủ, ta muốn một bình dược tề đại lực trung phẩm!

Ngay lúc hai người trò chuyện với nhau, trước gian hàng của Trần Thư đã xếp hàng.

Tám ngàn một bình dược tề đại lực trung phẩm hiển nhiên là cực kỳ tiện nghi, thậm chí có chút ảnh hưởng thị trường.

Tuy rằng bởi vì không có nhãn hiệu không thể đầu có trục lợi, nhưng dùng để cường hóa khế ước linh của bản thân hoàn toàn không thành vấn đề.

Trần Thư nhếch miệng cười, đưa dược tề cho đối phương, cùng lúc đó siêu tin thu được tám ngàn đồng.

Hôm nay lại là một ngày bội thu.

Đột nhiên, một tên thanh nien đang xếp hàng nói:

- Ta nói này bác gái, có thể xếp hàng hay không? Hiểu thứ tự đến trước đến sau hay không?

Bác gái đang muốn chen ngàn vẻ mặt khó chịu, đi tới cuối hàng ngũ, đồng thời trong miệng lẩm bẩm:

- Không có chút kính già yêu trẻ nào, thứ đồ gì?

Thanh niên quay đầu nhìn thoáng qua, hừ lạnh một tiếng, đồng thời nói với Trần Thư:

- Ông chủ, dược tề này ngươi còn bao nhiêu bình?

- Mười hai bình dược tề đại lực phẩm, mười lăm bình dược tề đại lực hạ phẩm.

Ánh mắt Trần Thư lóe sáng, chẳng lẽ hôm nay sẽ thu quán nhanh như vậy?

- Khụ khụ… Ta thay mặt các huynh đệ ở phía sau hỏi một chút.

Thanh niên ho khan một tiếng:

- Cho ta một lọ dược tề đại lực trung phẩm.

Trần Thư:

- ...

- Thôi đi, trâu ngựa cái gì?

Bác gái đùa cợt nói.

Đội ngũ tổng cộng mười mấy người xếp hàng rất nhanh đã xong, bác gái vốn chuẩn bị mua một loại một bình.

Nhưng tên sinh viên trước mặt bà kia đóng gói toàn bộ dược tề còn lại.

- Ta nói tiểu tử này, ngươi mua nhiều như vậy để uống sao?

Bác gái lo lắng nói.

Nàng cũng lần đầu tiên nghe nói chợ đen có bán dược tề rẻ như vậy, vốn là muốn mua cho cháu trai một chút, không nghĩ tới quý hiếm như vậy.

- Ta uống cái đồ chơi này làm gì, đương nhiên là cho khế ước linh uống vào.

Sinh viên trợn mắt lên, mang theo dược tề rời khỏi chợ đen.

Trần Thư cũng thu dọn quán, tâm tình vui vẻ chuẩn bị trở về nhà.

Nhưng vào lúc này, di động vang lên tiếng tích tích.

- Có thành tích thi cuối kỳ?

Trần Thư nhìn điện thoại, trong mắt có chờ mong.

- Họ tên: Trần Thư.

- Điểm văn hóa: 396.

- Điểm ngự thú: 215.

- Tổng điểm: 611.

- Xếp hạng lớp: 2.

- Xếp hạng khối: 20.

Trần Thư nhếch miệng cười, vậy mà vừa vặn tên xếp thứ 20, thật sự là tim đập nhanh.

Có điều thật ra không khác lắm với dự đoán của Trần Thư, thành tích môn văn hóa của hắn tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng đứng thứ nhất khối, có điều môn ngự thú có vẻ tạm được.

Tuy là lực phòng ngự đứng nhất khối, lực công kích cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng cấp ngự thú chỉ là trung quy trung củ, trí mạng nhất chính là tiềm lực bình xết cấp bậc và khảo thí tốc độ của khế ước linh.

Hai chấm điểm hạng F, tuyệt đối sẽ kéo thấp tổng điểm của hắn không ít.

Cái này tương đương với thế giới trước đây, thành tích mỗi môn của ngươi cực kỳ xuất sắc, nhưng tiếng Anh chỉ có thể thi năm sáu mươi điểm, coi như là ưu tú, cũng tuyệt đối không có cách nào xếp tới đầu khối.

Cũng may thành tích môn văn hóa của Trần Thư nghịch thiên.

- Làm sao cũng bay không ra, thế giới của hoa hoa…

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại Trần Thư mới đặt vang lên.

Phía trên biểu hiện ghi chú rõ ràng là Phương Chính Kinh.

Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, không nghĩ tới là giáo viên chủ nhiệm lớp của hắn, không suy nghĩ nhiều đã nhận.

- Alo? Thầy Phương.

- Trần Thư, ngươi tiến vào lớp đặc huấn lớp mười hai!

Giọng nói của Phương Kha run rẩy, hiển nhiên là tràn ngập xúc động.

Trần Thư bĩu môn, nói:

- Lão Phương, phải bình tĩnh! Đây không phải chuyện đã dự liệu trước sao?

Người đã bao lớn rồi, một chút tâm tình thản nhiên cũng không có.

Phương Kha hít sâu một chút, sau đó nói:

- Trần Thư, thầy trước kia thật sự nhìn lầm ngươi, không nghĩ tới người lại là vàng bị bao trong phân người!

- Đó là đương nhiên, trước kia ta chính là… A? Phân người là chỉ cái gì?

Nụ cười của Trần Thư bỗng nhiên dừng lại, lập tức nhận ra chỗ không thích hợp.

Cái gì gọi là vàng bị bao ở phân người?
« Chương TrướcChương Tiếp »