Chương 17: Tiến xa hơn

Toàn bộ cơ thể Alex cứ như đang bốc cháy dữ dội, nhưng thực ra đây chỉ là ảo ảnh do trái cây tạo ra. Ngay khi Alex nuốt miếng đầu tiên, anh cảm thấy như cơ bắp mình bắt đầu thiêu đốt.

Tuy nhiên, vì lý do nào đó, cảm giác này không hẳn là quá đau đớn. Tuy đương nhiên là khá đau đớn, nhưng đi kèm theo đó là một cảm giác rất phấn khích, bồn chồn và tràn đầy năng lượng.

Alex chưa bao giờ thử sử dụng steroid trong kiếp trước vì nó chắc chắn sẽ hủy hoại sự nghiệp của anh, nhưng anh ấy cho rằng steroid cũng sẽ đem lại cảm giác tương tự này, ngoại trừ cảm giác đau nhẹ.

Sau vài giây, Alex nhận thấy điều gì đó.

"Cảm giác này rất giống hệt lúc hấp thụ Mana, chỉ là mãnh liệt hơn nhiều", anh nghĩ trong phấn khích.

Do trải nghiệm này quá mãnh liệt, Alex cũng cảm nhận thấy một thứ gì đó khác. Alex nhìn cơ thể anh và chạm vào đầu mình.

"Trước đây mình chưa từng nhận ra điều này vì Mana luôn có cảm giác nhẹ nhàng, nhưng có vẻ như đầu mình không hề cảm nhận được chút Mana nào cả. Toàn thân mình như nóng lên, nhưng đầu thì vẫn lạnh. Có vẻ như đầu mình không thể bị mana tác động đến."

Alex cau mày.

"Thần nói với mình rằng mình sẽ không thể thi triển pháp thuật. Đây có phải là ý hắn ta không nhỉ?"

"Theo logic, các Pháp sư sẽ có khả năng thi triển pháp thuật bằng cách tăng sức mạnh của linh thức và tâm trí của mình. Ít nhất thì mình thấy trong game nhập vai nó hoạt động như thế. Mình đoán nó cũng hoạt động tương tự ở đây. Suy cho cùng, những loại người này được gọi là Pháp sư và họ đương nhiên có thể tận dụng thế lực tự nhiên của môi trường xung quanh để thi triển các đòn tấn công mạnh mẽ."

"Thần nói rằng Mana là lý do chính khiến con người có thể trở nên mạnh mẽ trong thế giới của hắn, điều này có nghĩa là tất cả sức mạnh của con người đều phụ thuộc vào việc thi triển Mana. Chắc phải có thứ gì đó trong cơ thể mình cho phép mình hấp thụ và kiểm soát Mana."

"Mình đoán các Pháp sư có thể hấp thụ Mana bằng linh hồn và tâm trí, khiến cơ thể họ trở nên yếu đuối. Đồng xu luôn có hai mặt. Nếu không, nó sẽ không có chút gì là giải trí hết. Ý mình là, đây không phải là toàn bộ lý do tại sao Thần tạo ra thế giới của ông ấy như thế này và tại sao mình lại ở đây?"

"Vì vậy, về cơ bản, các Pháp sư có lẽ sẽ không hấp thụ Mana bằng cơ thể mà thông qua tâm trí của họ. Nếu một Pháp sư ăn được loại quả này, họ có thể sẽ chỉ cảm thấy cảm giác này trong đầu mình, trong khi mình thì lại cảm thấy nó lan rộng khắp cơ thể."

"Vậy thứ lưu trữ và phân phối mana khắp cơ thể mình có lẽ không thể kết nối với đầu mình, do đó Mana không thể tiếp cận đầu mình được. Đây có lẽ cũng là lý do tại sao tất cả mana lại lan hết ra cơ thể mình vì nó không còn nơi nào khác để đi."

"Mình đang làm quái gì vậy này?!" Alex vừa nghĩ vừa nghiến răng. "Hiện tại mình đang tràn đầy Mana, nhưng mình lại nghĩ về những thứ như vậy á?! Thôi nào, mày-argh, Shang!"

Alex lập tức đứng dậy và trèo lên cây cao hơn. Sau đó, anh ta dậm chân nhảy xuống thật mạnh và sẵn sàng va chạm thật nặng.

BANG!

Một cơn đau lan khắp cánh tay và đầu gối anh khi anh lao xuống đất. Sau đó, anh nhanh chóng đứng dậy và chạy lại chỗ cái cây. Khi Alex trèo lên cây lần nữa, anh nhận thấy một điều khác khiến anh nheo mắt lại.

"Chân và tay của mình không còn quá đau đớn nữa! Điều này có nghĩa là mình không cần phải nghỉ ngơi!"

"Mình cần phải tận dụng cơ hội này!"

Alex leo lên cao hơn bình thường và nhìn xuống.

Nó hơi bị cao luôn!

Tuy nhiên, cảm giác nóng rạo rực trong người đã đẩy anh ta nhảy xuống. Alex chưa bao giờ thực sự có cơ hội tốt để kiểm nghiệm xem liệu Mana có thể hồi phục được xương của anh ấy hay không. Về mặt logic thì đúng là như vậy, nhưng Alex không chắc nó sẽ có tác dụng bao nhiêu.

Alex cảm thấy như thời gian dừng lại khi anh đập xuống đất.

Rắc!

Và cầu được ước thấy. Alex không muốn thử nghiệm lên đôi chân của mình vì chúng quan trọng hơn cánh tay của anh. Do đó, ban đầu Alex tiếp đất bằng chân nhưng sau đó lại ngã lao về phía trước để truyền lực rơi sang cánh tay phải của mình.

Cẳng tay phải của Alex bị gãy. Alex nghiến răng dữ dội khi một cơn đau ác ôn khủng khϊếp lan khắp cánh tay anh. Bị gãy xương chưa bao giờ là dễ chịu cả. Alex dùng tay trái chạm vào cẳng tay phải và cảm thấy xương lòi hẳn cả ra ngoài.

‘Má rồi luôn, một vết thương hở," anh nghĩ.

Alex nhanh chóng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Cảm giác nóng bức dường như yếu đi trong cơ thể anh và tập trung nhiều vào cẳng tay phải.

CRK! CRK!

Vài âm thanh cọt kẹt vang lên khi xương ở cẳng tay phải của Alex bỗng như đã được di chuyển trở lại vị trí cũ.

Rộp!

Âm thanh của máu thịt di chuyển đúng là rất độc lạ, nhưng Alex chỉ tập trung vào cánh tay của mình.

Xương đã được vùi xuống trở lại cánh tay của anh, phần da và thịt nát bên trên nó bắt đầu lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Hai phút sau, cảm giác nóng bừng hừng hực hoàn toàn rời khỏi cơ thể Alex.

Alex chạm vào cánh tay phải và cảm thấy có chút đau nhói.

"Chưa được chữa lành hoàn toàn, nhưng tất cả mana đều đã cạn hết,’ anh nghĩ. "Rõ ràng là Mana cũng có thể tăng tốc độ phục hồi xương của mình, nhưng lượng Mana cần thiết để làm thế rất là cao. Nếu tính theo cảm giác của mình, thì một miếng trái cây này có thể mang lại cho mình nhiều Mana hơn cả vài giờ thiền định. Cùng một lượng mana có thể chữa lành toàn bộ cơ thể mình tới hai lần."

Alex nhìn cánh tay phải của mình với đôi mắt sáng ngời.

“Tuy nhiên, nếu Mana có thể tăng cường cơ bắp của mình thì nó cũng có thể củng cố xương của mình,” anh kết luận.

"Nếu sức mạnh của mình càng lúc càng mạnh đến mức chỉ cần sử dụng cơ bắp cũng có thể làm gãy xương của chính mình thì đó quả thực sự là một bi kịch. Mình không thể phạm sai lầm ngu ngốc như vậy được.”

Alex nghiến răng.

"Việc tập luyện của mình sắp trở nên càng lúc càng đau đớn hơn. Má ghét thật chứ! Tại sao tập luyện lại phải đau đớn dữ vậy?!"

Alex chạy đến cái cây và chộp lấy miếng trái cây.

Alex cẩn thận với lần cắn đầu tiên của mình, đó là lý do anh cắn miếng tương đối nhỏ.

Vẫn còn cả đống mà.

Alex cắn một miếng lớn hơn và trèo lên cây.

Một cảm giác rạo rực nóng bừng thậm chí còn mạnh mẽ hơn bao trùm cơ thể anh khi anh nhảy xuống lần nữa.

Rắc!

Nhiều xương trong cơ thể anh bị gãy hơn, nhưng lần này Alex đã có đủ Mana trong cơ thể để chữa lành mọi thứ. Chỉ mất nửa phút để mọi thứ đã lành lại.

Rắc!

Quá trình này lặp lại và Alex cắn thêm một miếng trái cây nữa.

Rắc!

Rắc!

Rắc!

Khoảng 15 phút sau, các trái cây đều đã bị ăn hết và Alex chộp lấy trái tiếp theo. Tuy nhiên, anh do dự nghiến răng.

Anh ước gì mình chưa bao giờ nảy ra ý nghĩ đáng sợ này.

Ý tưởng gì?

Ừ thì, nếu anh ta mạnh hơn và bị đấm vào bụng thì sao?

Liệu các cơ quan nội tạng của anh ta có thể chống lại được lực va chạm đó không?

Về mặt logic thì không, nhưng phải có cách nào đó để khắc phục vấn đề rõ ràng như vậy chứ. Suy cho cùng, Thần đã nói rằng có hằng hà vô số nhánh đường dẫn đến sức mạnh trong quá khứ. Anh từ chối tin rằng tất cả họ đều yếu đuối hay bất lực trước những đòn tấn công nhắm vào nội tạng cơ thể.

"Mình không thể dừng lại bây giờ!"

Rốp! Rốp!

Alex ăn hết cả quả cùng một lúc và anh cảm thấy cơ thể mình như sắp nổ tung.

Có quá nhiều Mana tràn đầy cơ thể anh!

Đây không còn là một tình huống nhẹ nhàng nữa. Không, Alex cảm thấy như thể cơ thể mình đang bị thiêu hủy theo đúng nghĩa đen!

Alex trèo lên nhưng do dự.

Lần này rất khác với tất cả những lần nhảy trước đây của anh ấy.

Nếu anh đánh giá sai cú nhảy này, anh ấy thực sự sẽ chết.

Tuy nhiên, Alex đã đi quá xa rồi. Không còn đường lui nữa. Nếu anh ta không tìm ra cách giải phóng đống mana nhiều khủng khϊếp này, anh ta có thể sẽ phải chết.

Vì vậy, Alex nhảy về phía trước và dùng tay bảo vệ đầu mình.

Sau đó, anh ta chạm đất.

Ngực và bụng trước.

Trong khi đó, Thần đang nhìn Alex với nụ cười toe toét điên cuồng.

Đúng, đây chính xác là lý do tại sao hắn lại chọn anh!

Chính thứ đầu óc điên rồ này là lý do tại sao hắn lại chọn Shang!

#Darkie