Chương 38: Gạc

Alex nhảy lên.

XOẸT! XOẸT! XOẸT!

Toàn bộ địa hình bên dưới nổ tung thành một mớ hỗn độn đầy các ngọn giáo băng chỉa khắp nơi. Alex đã nhảy lên bằng toàn bộ sức mạnh của mình, và cú nhảy của anh cao tận năm mét.

Điều này vượt xa thực lực của một người bình thường.

Hồ Băng Hưu không hề hoảng sợ khi thấy Alex tránh được đòn tấn công của nó. Thay vào đó, nó bình tĩnh vận thêm Mana Băng Hệ vào một trong những ngọn giáo băng.

Ngọn giáo bắt đầu phát sáng và phóng thẳng vào Alex.

Alex hiện đang ở trên không và anh không thể tránh được đòn.

Thật ngu ngốc khi nhảy lên không trung khi đang chiến đấu với kẻ địch có thể tung đòn tấn công tầm xa. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới làm điều đó.

Vậy Alex có phải là một kẻ ngu ngốc không?

Không.

Alex duỗi cánh tay trái của mình xuống đất.

ĐÙNG!

Một cơn gió dữ dội bắn ra từ lòng bàn tay trái của Alex. Luồng gió không lạnh hơn xung quanh vì Alex không tận dụng triệt để khả năng đóng băng của cánh tay trái, nếu không thì nó sẽ đông cứng.

Không, anh dùng nó để đẩy bản thân mình!

Một khối băng dày lao qua ngay bên dưới Alex, phá hủy một vài ngón tay của anh.

Tuy nhiên, Alex đã quen với nỗi đau còn tồi tệ hơn. Alex đẩy mình né đi ngọn giáo băng cho đến khi anh bắt đầu rơi xuống phía đối diện.

Alex ngồi xổm bên sườn giáo băng. Sau đó, anh ta búng người về phía trước bằng tất cả sức lực.

ĐÙNG!

Ngọn băng rung lắc dữ dội, nhưng Alex đã thấy những thứ này cứng đến mức nào nên anh dám chắc chắn rằng nó sẽ không bị vỡ. Và quả nhiên, ngọn băng chỉ rung chuyển mà thôi. Nó không hề bị vỡ.

Anh bắn về phía con Hồ Băng Hưu như một viên đạn đại bác!

Alex lao đến chỗ con Hồ Băng Hưu trước khi nó có thể triệu hội một ngọn giáo băng khác hoặc bỏ chạy.

Alex nhấc kiếm lên và chém xuống.

XOẸT!

Thanh kiếm của Alex chém xuyên qua thân của Hồ Băng Hưu, nhưng bị chặn lại ở đâu đó ở giữa thân nó. Con Hồ Băng Hưu hét lên đầy đau đớn, một đống Mana Băng Hệ tụ lại xung quanh nó trên mặt đất.

Alex rút bàn tay bị thương của mình ra và chỉ thẳng vào đầu con Hồ Băng Hưu.

ĐÙNG!

Cánh tay trái của Alex bắt đầu bốc khói khi một luồng gió cực lạnh không thể tưởng tượng được bộc phát từ tay trái của Alex.

Cùng lúc đó, Alex dùng sức gió để đẩy mình ra xa khỏi con Hồ Băng Hưu.

Tuy nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra.

Alex cứ tưởng đầu của Hồ Băng Hưu sẽ đóng băng, nhưng luồng gió lạnh đã bị gạc của nó hấp thụ!

Chiếc gạc hùng vĩ của nó sáng tỏa sáng rực lên và cường độ của Mana Băng Hệ xung quanh nó tăng lên gấp nhiều lần!

Mana Băng Hệ lúc nãy cách cơ thể của Hồ Băng Hưu chỉ nửa mét bỗng đột ngột mở rộng phạm vi ra thật lớn.

ĐÙNG!

Một bức tường băng xuất hiện ngay trước mặt Alex, nhưng may mắn thay, chỉ có thanh kiếm của anh là bị nhiều ngọn giáo băng khổng lồ kia bắn trúng!

Alex cảm thấy thanh kiếm của mình bị giật ra khỏi tay, đồng thời, Alex có cảm giác như mình vừa nghe thấy một tiếng gầm đầy đau đớn.

Và con Hồ Băng Hưu thì sao?

Cảnh tượng đó thật khủng khϊếp.

Con Hồ Băng Hưu bị chính những ngọn giáo khổng lồ của nó đâm vào nhiều chỗ, thân hình nát bét của nó rũ xuống từ độ cao mười mét so với mặt đất. Dòng máu lạnh tanh của nó chảy xuống các ngọn giáo băng và ngay lập tức đông cứng lại, tạo thành những cột băng màu đỏ thẫm đầy ghê rợn.

Cảnh tượng vừa tàn bạo nhưng cũng vừa đẹp đẽ đến lạ lùng.

Con Hồ Băng Hưu rõ ràng đã không thể sống sót sau đòn tấn công của chính nó. Ban đầu, nó chỉ muốn phá hủy khu vực xung quanh để buộc Alex phải rút lui, nhưng rồi sức mạnh của nó bỗng vượt lên quá tầm kiểm soát của nó, tạo ra ngọn tháp tự triệt diệt chính nó.

Alex bị khung cảnh này hớp hồn trong một giây rồi cảm giác bỏng rát tột độ truyền đến từ cánh tay trái của anh. Alex càu nhàu và xoa cánh tay trái của mình vào những ngọn giáo băng ở xung quanh để làm mát nó.

Anh ta đã bộc phát một luồng gió lạnh khủng khϊếp lúc nãy, và cánh tay trái của anh ta hiện đang phải trả giá.

Sau một hồi hạ nhiệt, Alex nhìn quanh khu vực để tìm thanh kiếm của mình. Anh nhớ nó đã bay theo hướng nào, nhưng anh không thể nhìn thấy nó ngay lập tức.

Alex cảm thấy lo lắng khi không có thanh kiếm đó, và điều đầu tiên anh muốn làm là tìm ra nó.

Alex chạy về phía xa và tìm kiếm trong vài giây, nhưng có một mối liên hệ bí ẩn nào đó khiến anh ngước lên. Alex phát hiện thanh kiếm của mình đang cắm trên cành cây và anh nhanh chóng chụp lấy nó chỉ bằng một cú nhảy.

Tuy nhiên, khi Alex kiểm tra thanh kiếm của mình, khuôn mặt anh ấy tối sầm đi.

Có một vết nứt!

Ngọn giáo băng vừa rồi đã đập mạnh vào cạnh thanh kiếm của Alex và đã tạo ra một vết nứt!

Alex nhìn thanh kiếm với vẻ mặt đầy cay đắng.

Thần đã nói rằng thanh kiếm này sẽ phát triển cùng với anh ta, và anh ta chỉ cần cho nó ăn quặng kim loại nặng mà thôi.

"Sức mạnh của mình đã phát triển đến mức chính vũ khí cường đại của mình đã yếu đi rồi ư?" Alex nghĩ.

Alex vẫn nhớ thanh kiếm của anh đã dễ dàng gϊếŧ chết con Đại Hại Miêu, hay Truy Hắc Báo, những con thú đã tấn công Alex vào ngày đầu tiên anh đến thế giới này.

Hồi đó, Alex có thể đã bỏ mạng nếu thanh kiếm của anh không mạnh đến mức khó tin. Nhưng bây giờ, thanh kiếm của Alex đã bị một trong những kẻ địch của anh làm nứt nẻ.

"Đối thủ của mình sẽ càng lúc càng mạnh mẽ hơn kể từ bây giờ trở đi. Điều này có nghĩa là mình phải nâng cấp thanh kiếm của mình nhanh lên. Nếu không, thanh kiếm của mình sẽ gãy ngay khi chặn bất kỳ đòn tấn công nào."

Alex nhìn chằm chằm vào vết nứt trên thanh kiếm của mình một lúc rồi cất nó đi.

"Không phải lúc này," Alex nghĩ.

Alex quay trở lại Hồ Băng Hưu và quan sát nó một chút.

Xác chết của nó đã bị tách thành nhiều phần khác nhau và đầu của nó bị cắm trên một trong những ngọn giáo băng.

Alex nhăn mặt khi nhìn thấy cảnh tượng này. Tuy nhiên, lý do anh nhăn mặt không giống như mọi người đang tưởng đâu.

"Có vẻ như mình không thể bán được nó rồi,’ Alex nghĩ. Sau đó, anh nhìn vào đầu và gạc. "May mắn thay, gạc của nó còn nguyên vẹn. Mình cá là nó có giá trị rất lớn trên thị trưởng.”

Alex rút kiếm ra. "Xin lỗi, nhưng mày ráng chịu đựng thêm một chút nhé."

Alex đâm thanh kiếm của mình vào một trong những ngọn giáo băng và dùng nó để làm chỗ đặt chân. Thanh kiếm của anh ấy không gây ra bất kỳ tiếng động nào trong suốt quá trình đó.

Leo được một đoạn, Alex đã tới được cái đầu treo leo. Alex bước lên thanh kiếm của mình và nắm lấy những chiếc sừng. Anh ta muốn kéo đầu lẫn gạc của nó ra khỏi đó.

"Mẹ nó chứ!"

Alex ngay lập tức hét lên đau đớn ngay khi tay chạm vào gạc.

Tay phải của Alex gần như bị đóng băng hoàn toàn!

May mắn thay, Alex đã phản ứng đủ nhanh và chỉ có bề mặt tay anh là bị đóng băng.

Alex thi triển Hàn Bộc Phá lần nữa để làm ấm cánh tay trái rồi xoa hai bàn tay nóng và lạnh vào nhau. Một thời gian sau, tay phải của Alex đã dần hồi phục nhưng vẫn còn khá đau. Tuy nhiên, khi Alex bình tĩnh lại, anh chợt nhận ra điều gì đó.

"Tay trái của mình không hề bị đóng băng", Alex nghĩ khi nhìn vào nó.

"Mình cũng không hề cảm thấy đau đớn gì từ nó cả."

Alex nhìn lại những chiếc gạc.

‘Trong trường hợp xấu nhất, mình sẽ làm nóng nó lại.’

Alex chạm vào gạc bằng tay trái và đảm bảo rằng anh ấy không cảm thấy gì cả.

Alex dùng tay phải ném thanh kiếm xuống đất và dùng tay trái cầm chặt vào đầu xác chết.

Sau đó, Alex nhảy lên và thả mình rơi xuống để tách đầu ra khỏi thân. Phần đầu chỉ còn dính vào thân nhờ vài lớp da mỏng, các sợi cơ đóng băng lại do ngọn giáo băng kia.

Một cảnh tượng vô cùng hài hước, vì Alex đang đung đưa trên không, với chiếc sừng hưu gắn trên cái đầu treo lủng lẳng.

"Trời ạ! Sao mà mày dai vậy!"

Âm thanh rách nát da thịt vang lên, và đầu chậm rãi tách ra, rồi cả cái đầu đều đứt khỏi cơ thể.

ĐÙNG!

Alex ngã xuống đất khi đang ôm lấy cái đầu của nó.

Cú ngã mười mét chẳng là gì đối với anh ta.

Alex dùng tay phải để lau sạch vết máu đã rơi trên người anh.

Tuy nhiên, Alex nhanh chóng trở nên ngạc nhiên khi nhìn vào cánh tay phải của mình.

‘Sao không đau gì hết vậy?" Alex nghĩ.

Alex rất ngạc nhiên khi nhìn thấy bàn tay phải của mình. Nó đã được chữa lành hoàn toàn!

"Bây giờ nghĩ lại, tay trái của mình cũng cảm thấy tốt hơn rồi," Alex nghĩ khi nhìn vào cánh tay trái của mình.

Sau đó, Alex nhận thấy điều gì đó. Ánh sáng trên cái gạc đang ngày càng yếu đi?

Ngoài ra, hình như cơ thể anh đang dần nóng hơn thì phải?

"Chết mẹ rồi!"

Alex ngay lập tức thả chiếc sừng xuống nhưng đã quá muộn. Tay trái của anh ấy đã hấp thụ rất nhiều Mana Băng Hệ và chuyển nó thành Mana thông thường, giờ mana đã lấp đầy cơ thể anh ấy.

Alex đang sắp bùng nổ.

Alex phải cố gắng tự làm thương bản thân anh thật là nặng như trong lúc anh luyện tập!

Nếu không anh sẽ nổ cái đùng liền!

Alex nhanh chóng nhìn quanh trong hoảng loạn.

Không có cái cây nào đủ cao để anh ta bị thương nặng hết!

"Mẹ kiếp! Đm nó chứ!" Alex hét lên.

Nỗi sợ hãi dần xâm chiếm đầu óc Alex.

"Tự sát thôi chứ có khó quái gì!" Anh liền hét lên.

Sau đó, Alex nhìn thấy những ngọn giáo băng khổng lồ.

Và rồi anh nhớ rằng chúng cứng dữ dội đến mức mà anh phải rất chật vật lắm mới chém được chúng.

Alex nghiến răng, chạy về phía xa, quay người lại, quỳ xuống và vào tư thế chạy nước rút.

Sau đó, Alex dùng hết sức lực lao thẳng vào những ngọn giáo băng!

#Darkie