Chương 2: Kết quả của

Một đêm không trăng không sao.

Tiếng rêи ɾỉ trầm thấp mơ hồ phát ra từ một căn phòng rộng rãi và lộng lẫy, bộc lộ một loại kɧoáı ©ảʍ bệnh hoạn và bị cấm đoán nào đó.

Cả căn phòng không có ánh sáng, chỉ có một màu đen tuyền, giống như một nơi treo cổ được che phủ bởi một tấm màn lớn, để một loại tội lỗi sa đọa nào đó bị che đậy và đặt trong bóng tối. màn đêm không một chút ánh sáng, hay đúng hơn là... bị bao phủ bởi thế giới đen tối do Nyx* biến đổi.

(*) Nyx: là nữ thần (hoặc là nhân cách hóa) của màn đêm. Một dáng hình bí ẩn, xuất hiện gần hoặc ngay đầu của sự tạo thành thế giới, bà là mẹ của những vị thần nhân cách hóa như Hypnos (giấc ngủ) và Thanatos (cái chết) hay Eros (xung đột). Bà không xuất hiện nhiều trong thần thoại Hy Lạp, nhưng được cho là người sở hữu quyền lực (năng) và vẻ đẹp đặc biệt khiến ngay cả thần Zeus cũng phải sợ. Bà thường ở trong bóng tối của thế giới và chỉ được nhìn một cách lướt qua, ngoài ra anh trai của bà (Erebus) cũng là chồng của bà và họ sinh ra Hemera (thần ban ngày) Aether (Thần bầu trời),...

Gardenia đứng trên mái nhà nhìn lên bầu trời không trăng không sao.

Tối nay, có vẻ như Leto** sẽ chịu trách nhiệm về đêm nay.

(**) Leto: Mẹ của Apollo và Artemis.

Đây là đêm đầu tiên Gardenia đến đây và y không còn nhớ được đã mấy nghìn năm rồi, có khi còn lâu hơn nữa.

Trong thế giới thần thoại, thời gian trôi qua chỉ như một cái búng tay. Cho dù đó có là các vị thần trên đỉnh Olympus không bao giờ biết mệt mỏi mà đắm chìm vào ca hát và nhảy múa vui vẻ, hay những con người quỳ gối một cách mù quáng ca ngợi những vị thần và cầu nguyện cho sự sống vĩnh cửu.

"Gardenia." Quỳ Âm đột nhiên cắt ngang tâm tình văn chương hiếm có của Gardenia.

"Hả?" Gardenia nhướng mi và liếc nhìn con rối màu đỏ như máu đang ngồi trên vai mình. Đôi mắt rõ ràng lạnh lùng và vô cảm dường như ẩn chứa một sự cám dỗ lười biếng khó tả khi nghiêng về phía cô.

Quỳ Âm đang ngồi trên vai Gardenia, đung đưa đôi chân nhỏ nhắn của cô khi y nhìn thấy cô như vậy, chân cô lập tức đứng thẳng lên, toàn thân run lên không thể kiềm chế.

Trông thật quyến rũ lại là một điều xấu. Đặc biệt... với sự tương phản. Quỳ Âm chán ghét nhéo nàng mềm mại cánh tay, trong giọng nói máy móc có chút buồn bã.

"Cơ thể của ta trước đây được làm bằng kim loại nguyên chất 24k, tệ nhất cũng là làm bằng gỗ cẩm lai đỏ tốt nhất. Vậy mà nhìn cái bộ dạng này bây giờ giống như một cô bé đang chơi với một con búp bê, ta có chút không có sức lực nào, chỉ là nhìn bề ngoài có chút lừa gạt, nếu tối nay không có việc gì làm thì thà rằng ở trong biển ý thức, ít nhất..."

"A... Sướиɠ quá... a... chính là nó..." Giọng rêи ɾỉ của nữ nhân trong phòng đột nhiên cao lên, che lấp hoàn toàn những lời sau đó của Quỳ Âm.

Chết tiệt! Thật đáng kinh ngạc.

Quỳ Âm cong môi, "Vua Cyprus*** cũng mạnh đó ha. Đã gần sáu tiếng rồi."

(***) Cyprus: Quốc đảo Cyprus (đọc là Síp), nằm ở phía đông của biển Địa Trung Hải và là một đảo quốc có chủ quyền. Nổi tiếng từ thời cổ đại với sự giàu có về khoáng sản, rượu vang và vẻ đẹp thiên nhiên tuyệt vời. Cái tên Cyprus trong tiếng Pháp là Chypre, được biết đến với tên gọi là “Hòn đảo tình yêu của nữ thần Aphrodite”. Bởi vì trong thần thoại Hy Lạp, Aphrodite sinh ra tại Cyprus.

"Ngươi đã nói hắn bắn bao nhiêu lần rồi?" Trong giọng nói của Quỳ Âm mang một loại cảm thán nào đó.

Gardenia nhớ lại một cách nghiêm túc: "Bốn lần."

"Ừ, Gardenia thân mến, ngươi thật khốn nạn, ngươi đã lén tính thời gian một mình."

“Ta không muốn nói chuyện với ngươi nữa.”

“khoan đã, ta đột nhiên nghĩ tới một vấn đề." Không đợi Gardenia trả lời, Quỳ Âm nói tiếp, trong giọng nói lộ rõ

hưng phấn: "Ngươi nói xem, một người phàm ở thế giới này có thể làm sáu tiếng, thế còn với tư cách là vua của các vị thần - Zeus làm đến bao lâu?"

"Nhân tiện, lần đầu tiên Zeus và Hera quan hệ tìиɧ ɖu͙© kéo dài hàng trăm năm sao?" Với những lọn tóc vàng óng mượt bay trong gió, y có chút không chắc chắn trả lời: "Khoảng 300 năm."

Thực ra, khi ở thế giới thực, y chỉ đơn giản là xem qua câu chuyện về ngày quen đầu tiên của Zeus và Hera trong thần thoại Hy Lạp.

"300 năm!!! Quả thực là một sức chịu đựng đáng sợ."

Đôi mắt đen của Quỳ Âm liếc nhìn khuôn mặt của Gardenia, giọng nói càng hưng phấn hơn.

"Ta rất hưng phấn a! Ta nghĩ Zeus có hứng thú với ngươi, nhất định là nằm trong phạm vi chinh phục của ngươi."

Gardenia dừng lại, "Ngươi nghĩ thế nào?"

Quỳ Âm ngừng nói, chỉ dâʍ đãиɠ liếc mắt nhìn Gardenia, phun ra bốn chữ trong biển ý thức.

[ Sống tốt nhé! Đại ca! ]

[Đồ ngốc. ]

"Sắp đến giờ rồi." Gardenia ước tính thời gian và liếc nhìn Quỳ Âm.

Quỳ Âm gật đầu rồi lặng lẽ biến mất trongmàn đêm.

Không lâu sau, một người phụ nữ cầm nến vội vàng chạy tới.

"Công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ thân mến của tôi ơi! Ngài có ở trong phòng không? Công chúa điện hạ?" Người phụ nữ với sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ hét vào phòng. Lời triệu tập đột ngột của Nữ hoàng khiến cô không thể quan tâm đến những mệnh lệnh thường ngày của công chúa.

Chẳng bao lâu nữa vương hậu sẽ tìm thấy nơi này!

"Công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ?"

Tiếng hét lo lắng quá mức này khiến tiếng ồn ào trong phòng đột ngột dừng lại.

Sau vài giây, nến trong phòng đã được thắp sáng.

Khoảnh khắc tầm nhìn của ông ta trở nên rõ ràng hơn, Vua Cyprus đã nhìn rõ khuôn mặt của người bên dưới. Dưới ánh nến khuôn mặt cô thanh tú như một bông hoa, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào má, lộ ra sự bối rối của du͙© vọиɠ.

Cảnh tượng rất chi là hấp dẫn. Tuy nhiên...

Trong khoảnh khắc, mọi cảm xúc tiêu cực xâm chiếm tâm trí Vua Cyprus. Ông ta ôm đầu đau đớn, "Ngươi là Myrrha! Ngươi thật sự là Myrrha! Thật hoang đường! Ta vậy mà đã quan hệ tìиɧ ɖu͙© với... của mình. "

Vua Cyprus đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Myrrha, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tất cả là tại ngươi, một ả đàn bà rắn rết, đã dùng những lời ngon ngọt để dụ dỗ ta phạm phải tội lỗi không thể tha thứ!”

Nhất định phải gϊếŧ chết! Ả đàn bà này cần phải bị tiêu diệt.

Ông ta nhất định phải gϊếŧ ả đàn bà độc ác lừa dối khiến ông ta phải chịu tội!

Chỉ có cách này! Chỉ có cách này, ông mới tiếp tục là vua Cyprus! Là vị vua Cyprus được thần sủng ái.

Trán Vua Cyprus nổi gân xanh, cú sốc và cơn tức giận quá khiến toàn thân trở nên hung hãn, ông ta cầm thanh trường kiếm trên đầu giường đâm vào Myrrha, khiến Myrrha bật khóc. Cô hét lên cầu xin sự thương xót, không có gì xảy ra, và chuyển động của bàn tay ông ta trở nên sắc bén và tàn nhẫn hơn khi Myrrha né tránh.

Myrrha cuối cùng không thể chịu nổi những đòn tấn công tàn nhẫn nên đã loạng choạng mở cửa và chạy ra ngoài càng nhanh càng tốt.

Đây không phải là phụ thân Cyniras yêu quý của cô, mà là một con quỷ với răng nanh đỏ máu! Chỉ ích kỷ đổ lỗi cho cô.

Myrrha không cam lòng quay lại nhìn vua Cyprus, cô thấy rằng hầu gái ngu ngốc vừa rồi vẫn đang la hét giờ đã chết dưới lưỡi dao của quỷ dữ chỉ trong tích tắc, máu tươi nóng ấm thậm chí còn bắn lên chóp mũi cô.

Myrrha đột nhiên run rẩy, và không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, cô chạy thẳng về phía con đường phía trước.

“Gardenia.” Quỳ Âm lại yên lặng ngồi trên vai y, ánh mắt rơi vào bóng dáng của Vua Cyprus đang truy đuổi Myrrha.

[Hãy nhìn thế giới này đi, ngay cả nhân loại cũng không bình thường. Điên cuồng lại tùy hứng, cố chấp càng là có tố chất thần kinh phân liệt. Đây quả nhiên là thế giới phù hợp nhất với tính khí của ngươi. ]

[Đừng nói nữa]

Mọi chuyện đang phát triển theo đúng hướng mà y đã định, điều này khiến Gardenia cảm thấy rất vui. Sau khi ước lượng thời gian, Gardenia dùng thần lực xuất hiện trước mặt Myrrha.

"Cứu tôi với!" Đêm không sao không trăng chủ là một màn đêm đen vô tận, giống như một tấm lưới vô hình khổng lồ, trong bóng tối, Myrrha tựa hồ cảm thấy mơ hồ, không biết tại sao mình vẫn có thể nhìn thấy bóng người mờ ảo trước mặt.

Đối phương tựa hồ là một tồn tại vô cùng xinh đẹp đến chói mắt, cho dù chỉ là một bóng dáng mơ hồ cũng khiến trái tim cô xao xuyến. May mắn thay, nỗi sợ hãi cái chết nhanh chóng bao trùm trái tim cô, tính mạng của cô đang bị đe dọa, cô theo bản năng kêu cứu.

"Làm thế nào để cứu ngươi đây?" Gardenia nghiêng đầu làm bộ bối rối, ánh mắt y rơi về phía sau Myrrha, nơi Vua Cyprus đang thận trọng tiếp cận nhưng vì quá tối khiến ông ta phải cảnh giác cao độ.

Myrrha lắng nghe tiếng bước chân đang đến gần và nghĩ đến ánh mắt không thể tin nổi và đầy sát khí của cha cô khi ánh nến vừa được thắp lên. Nỗi sợ hãi to lớn khiến cơ thể cô run lên không thể kiểm soát.

"Hãy cứu tôi! Làm ơn! Làm ơn, hỡi vị thần diễm lệ và đẹp đẽ nhất!!" Myrrha sợ hãi hơn ai hết vì sự tàn ác của cha cô, và cách ông ấy trừng phạt những kẻ phạm tội độc ác hơn bất kỳ ai khác. Tất cả đều thật khủng khϊếp. Đây từng là nơi cô cảm thấy vô cùng tự hào, nhưng giờ đây, đó lại là nơi mà cô sợ hãi nhất.

"Cứu tôi với! Nhanh lên! Cứu tôi với! Không! Không, đã quá muộn! Hãy biến tôi thành một cái cây nhanh lên, vâng! Hãy biến tôi thành một cái cây...làm ơn! "

Cô gái tội lỗi rêи ɾỉ trong tuyệt vọng. Giống như một con cừu non, máu của cô được định sẵn để rèn thành một chiếc vương miện hoàn toàn mới, được trao vương miện với lòng trung thành với Vua Thần.

Cyniras liếʍ khóe môi.

Chém đứa con gái tội lỗi bằng gươm!

Ông ta sẽ thay mặt các vị thần đưa ra phán quyết.

Điều này thật thiêng liêng và đủ tuyệt vời.

Trong đêm tối, trong mắt Cyniras lóe lên một tia hưng phấn và khát máu không rõ.

Tuy nhiên, khi chạy đến bằng tốc độ nhanh nhất có thể, ông ta không thấy gì ngoài những hàng cây gần như hòa vào màn đêm.

Canelas trợn mắt không thể tin được, lão ta tức giận giơ kiếm chém khắp nơi. Cuối cùng, lại tức giận cầm lấy thanh kiếm đâm vào thân cây bên cạnh. Lão ta rút kiếm và quay trở lại.

Một vị vua cần duy trì một hình tượng hoàn hảo trước tất cả mọi người của mình.

"Bệ hạ, sao ngài lại ở đây?"

"Im lặng - ta đang đuổi theo một con cừu non phạm phải tội lỗi tày trời." "A, bệ hạ anh minh, con cừu non xảo trá ấy nhất định đang kéo linh hồn quanh co của nó và chạy trốn trong cơn hoảng loạn."

Nó sẽ không thể trốn thoát, nanh thú sẽ xé nát con cừu non đầy tội lỗi."

"Đó chắc chắn là hình phạt cho việc phạm phải tội lỗi. Bây giờ, thưa vị vua đáng kính của tôi, nữ vương xinh đẹp đang đợi ngài trong cung. Còn thị nữ này..."

"Một ả đàn bà ngu ngốc vô liêm sỉ đã leo lên giường của ta trong lúc ta đang say giấc. Thần đã ban cho ta thanh kiếm sắc bén nhất, và ta đã gϊếŧ chết cô ả đó."

Giọng nói dần biến mất trong màn đêm khi nó càng ngày càng xa.

Không ai để ý rằng nơi Cyniras đứng trước, một cái cây bắt đầu bong tróc và nứt toác.

Có lẽ điều này không thể coi là kín đáo, nhưng trên nền những cây cao, cây dược này trông thật đáng thương. Nó tựa hồ đang khóc, bởi vì nơi bị kiếm xuyên qua, từng giọt máu đỏ tươi từ từ chảy xuống.

Máu dường như được dẫn dắt bởi thứ gì đó, kéo dài và lan rộng dọc theo những chỗ vỏ cây bong ra, tạo thành một họa tiết nhất định dọc theo những đường nối nứt nẻ khô khốc. Nó giống như hình dạng của một chiếc rễ cây, hay hình dáng mạch máu của người phụ nữ khi sinh con.

Gardenia đặt tay lên phần sâu nhất và rõ ràng nhất của thân cây, nơi có vết máu, dùng thần lực làm cho các vết nứt nhanh hơn. Ánh sáng xanh nhạt tập trung trong lòng bàn tay, và cơn gió nhẹ vào ban đêm chiếu vào. Khuôn mặt của Gardenia thoáng qua từ trong ra ngoài, có chút quái đản lại có chút gợϊ ȶìиᏂ, quyến rũ.

"Ngươi có biết hiện tại ngươi trông như thế nào không?" Quỳ Âm đột nhiên có chút nghi hoặc nói.

“Ta không muốn biết.”

“Giống như bà đỡ, là loại người có thể giúp phụ nữ mang thai sinh nở.”

“Ta sẽ gϊếŧ ngươi.” Giọng nói của Gardenia dịu dàng lại có chút u ám.

Quỳ Âm nghe vậy liền dừng lại, sau đó ánh mắt chuyển sang ánh sáng xanh nhạt, hình dạng của ánh sáng này trông giống như một con dao tinh xảo, sắc bén dưới đôi bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của Gardenia.

“Thành thật mà nói thì đây quả thật là một ca sinh mổ.” Giọng y có chút phấn khích, như đang nhịn cười.

Tuy nhiên, giây tiếp theo, Quỳ Âm đã bị một bàn tay xinh đẹp tóm lấy và ném lên trời không thương tiếc theo hình vòng cung 45 độ.

Một tiếng "rầm" vang lên, đồng thời trên bầu trời xuất hiện một chùm pháo hoa khổng lồ và rực rỡ. Vào lúc đó, ánh sáng của pháo hoa thậm chí còn chiếu sáng toàn bộ thành phố Cyprus.

Quỳ Âm: Được rồi! bổ nhiệm! tìиɧ ɖu͙©!

Thật tuyệt khi tạo ra tiếng động lớn như vậy! !

Khi điểm chinh phục đạt tới 50, y sẽ tự hủy. Đối với Gardenia, người có thể hiểu rõ những thay đổi trong tâm trạng của Quỳ Âm, điều này có nghĩa là thủ thuật này đã từng được thử nghiệm.

Phớt lờ Quỳ Âm, Gardenia tập trung vào chuyển động của tay mình. Chẳng bao lâu, lớp vỏ cây bong ra hoàn toàn và một đứa trẻ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lộ ra trong vết nứt.

Làn da trắng nõn hơi nhăn nheo, nhưng có thể mơ hồ nhìn ra tương lai trưởng thành sẽ tuấn mỹ đến nhường nào. Bé con nhắm mắt ngủ say, vô thức hấp thu dưỡng chất và năng lượng từ cơ thể mẹ.

Gardenia nhéo cằm bé con, rồi lặng lẽ nhìn đứa bé, nhìn thân cây quấn lấy đứa bé rồi hoàn toàn bị đứa bé hấp thụ cho đến khi tan biến, nhìn đứa bé ngã xuống đất mà không có người đỡ, cho đến khi đứa bé phát ra tiếng kêu khóc inh ỏi vì đau đớn Gardenia cau mày.

Nhưng y không hề có ý định ôm đứa bé vào lòng để an ủi.

Quỳ Âm toàn thân cháy đen, nhón chân đến bên cạnh đứa bé. Nó chỉ cao bằng đầu gối của Gardenia lúc này cô không cần phải cúi xuống, có thể dễ dàng chọc vào khuôn mặt đang nhăn nheo vì khóc của đứa bé...

Cơ thể Quỳ Âm vẫn còn mùi cháy khét sau khi tự nổ, mùi khó chịu quá mức khiến đứa bé khóc to hơn.

"Chậc chậc, đây chính là mỹ nam tử Adonis được tất cả mỹ nữ yêu chết." Quỳ Âm vẻ mặt chán ghét rút tay lại.

"Xấu quá."

Với một giọng điệu quan tâm nhất định: "Con có định chơi và phát triển không?"

"Không," Gardenia lắc đầu và từ từ bước về phía đứa bé.

Nuôi đứa trẻ cũng giống như nuôi con, y lại rất ghét loại việc rắc rối này.

Khi Gardenia bước tới chỗ đứa bé, đứa bé đang nhắm mắt khóc đột nhiên mở mắt ra. Đứa bé sinh ra giữa đám cỏ cây có đôi mắt vô cùng sáng trong đêm quá tối.

Đứa bé ngừng khóc, nhìn thẳng vào Gardenia rồi chậm rãi mỉm cười.

Thần thực vật Adonis—— Độ ưa thích ban đầu là 0, độ ưa thích +50, độ ưa thích hiện tại là 50.

"Thật không thể tưởng tượng nổi. Ngươi vừa mới sinh ra đã biết đánh giá con người qua vẻ ngoài rồi." Nhanh lên, đó thực sự là một đứa trẻ sơ sinh, nó rất ngu ngốc và không biết gì cả.

"Mà này, ngươi sẽ làm gì với nó nếu ngươi không muốn nuôi nó?"

Gardenia không trả lời, y quỳ xuống, lấy ra một cái túi, sau khi cầm con dao mỏng manh ra hiệu cho Quỳ Âm: "Giữ hắn lại."

Lấy máu à?” Quỳ Âm nhanh chóng đè đứa trẻ ra, nhìn Gardenia trong tay là một con dao phát ra vầng súng xanh kì lạ, lại có chút hưng phấn không nói nên lời.

Gardenia liếc nhìn nó và không nói gì.

Bé con nhìn con dao trong tay Gardenia, tựa hồ muốn nói gì đó, liên tục phát ra những âm thanh không phải vì sợ hãi mà là vì tò mò.

Khi Gardenia nhìn vào mắt đứa bé, y chợt mỉm cười khi nghĩ đến câu chuyện Adonis và Aphrodite trong thần thoại Hy Lạp.

Yêu đến chết? Đòi cái gì mà không nhận được? Cũng khá thú vị phải không?

Chắc chắn sẽ còn thú vị hơn nếu vai trò giữa họ được đảo ngược.

Đứa bé ngơ ngác nhìn khuôn mặt Gardenia, tựa hồ vẫn còn nhớ tới nụ cười thoáng qua vừa rồi.

Gardenia đưa ánh mắt tới xương quai xanh của đứa bé, dưới cái nhìn của đứa bé, y dùng con dao trên tay không thương tiếc cắt vào da của đứa bé. Dù đứa bé có khóc thế nào đi chăng nữa, một bông hồng diễm lệ vẫn được "xăm" lên da thịt không ngừng nghỉ.

Bàn tay của Gardenia rất đẹp, xương và bàn tay đẹp không chút tì vết. Dù đang làm những việc cực kỳ tàn ác nhưng bộ dáng y vẫn tựa hồ vô cùng dịu dàng. Dường như giọt máu chói lóa giữa những ngón tay của y lúc này chẳng qua chỉ là một viên thuốc màu đỏ rực quá mức.

Dưới vầng sáng xanh kì lạ, khuôn mặt của Gardenia trông quỷ dị dị thường.

"Thật biếи ŧɦái." Quỳ Âm nhẹ giọng kêu lên.

“Thật sao?” Gardenia đứng dậy, không bình luận gì, nhìn đứa bé với ánh mắt trịnh thượng.

Lần này, khi ánh mắt y và đứa bé gặp lại nhau, Gardenia mới hiểu được nội dung bên trong - bé con đang tức giận, như muốn nhớ y thật sâu trong tâm trí, giãy giụa, cơn tức giận thuần khiết.

Gardenia lại mỉm cười.

"Trở về." Y nói với Quỳ Âm.

Dù là âm thanh tự hủy vừa rồi của Quỳ Âm hay tiếng khóc khiến y có chút cáu kỉnh, đều đủ để thu hút sự chú ý của vua Cyprus.

Quỳ Âm rũ bỏ tro bụi trên người, tắm rửa sạch sẽ rồi nhảy lên vai Gardenia, "Đứa bé này sẽ không bị vua Cyprus gϊếŧ."

"Đúng vậy." Rơi xuống xương quai xanh của em bé. Những bông hoa hồng "xăm" trên đó có màu đỏ rực, được thấm đẫm bởi máu, trông rất thanh tú và xinh đẹp.

Thiên nga và hoa hồng là biểu tượng của Aphrodite.

So với những con ngỗng trắng tinh, Gardenia thích những bông hoa màu đỏ tươi hơn.

Thiên nga, hoa hồng.

Trong mắt Vua Cyprus và thậm chí là người dân toàn thành phố Síp, đứa trẻ này đã được gắn biểu tượng của nữ thần sắc đẹp Aphrodite.

Adonis là đứa trẻ được thần chọn.

Vua Cyprus không dám làm hại hay tấn công đứa bé, nhưng hậu quả của tội lỗi - đứa trẻ sinh ra do cuộc nɠɵạı ŧìиɧ với chính con gái của lão ta, đã được định sẵn sẽ không thể sống một cuộc sống hạnh phúc ở thành phố Cyprus.

Suy cho cùng, đứa bé được thần chọn chứ không phải bị thần vứt bỏ.

Ở đây, ngươi có thể nghĩ ra hàng ngàn lý do.

Quỳ Âm quay lại nhìn đứa bé. Trong đêm, Quỳ Âm chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt sáng đến lạ thường của đứa bé, dường như đang lóe lên ngọn lửa giận dữ, thuần khiết lại hung dữ, giản dị, thẳng thắn, xen lẫn một chút ủy khuất, nhìn thẳng vào bóng lưng Gardenia rời đi.

Thần thực vật Adonis: Độ ưa thích - 60, độ ưa thích hiện tại - 10

Quỳ Âm thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn bộ dạng không chút biểu cảm của Gardenia. Cô nên làm gì đây? Cô có chút phấn khích rồi đây.

[Gardenia, nếu ngươi hành động như vậy, sau này hắn sẽ khóc đấy. ]

_______Editor & Beta: Deus Generis Iyan_______

Edit xong bộ này tui mất máu nhiều quá r á. Lần đầu edit cảnh h á