Chương 16

Cắt giảm cảnh diễn là chuyện lớn, nhưng ngươi bất nhân ta bất nghĩa, hai bên đều không hề tuân thủ theo những gì đã ký trong hợp đồng, chuyện này nếu truyền ra ngoài sẽ gây ra mâu thuẫn không nhỏ, đến lúc đó liền không dễ giải quyết.

Nhưng chính là vui sướиɠ, trong lòng diễn viên phụ và diễn viên quần chúng làm việc ở đây đều thầm vui sướиɠ khi người gặp họa.

Ai cũng không thích đột nhiên phải tăng ca, mà bởi vì một số người không chịu trách nhiệm, cho nên bắt chính họ đi gánh vác trách nhiệm của đối phương.

Nhưng ai sẽ thay thế vai diễn đó?

Đạo diễn đang tìm Tư Du để bàn bạc thương lượng, thứ nhất anh chính là thái tử gia của công ty giải trí hàng đầu cả nước, cho nên lời nói rất có trọng lượng.

Thứ hai mặc dù tính nết của anh có chút kiêu ngạo, nhưng anh lại là một người trẻ tuổi có ý tưởng và rất tài hoa.

Tư Du đã sớm nghĩ kỹ, vì phòng ngừa diễn viên quần chúng nào đó giống hệt như thần long thấy đầu không thấy đuôi đột nhiên biến mất.

Anh phải khóa chặt cô lại.

Lão Vu vẫn nghe hai người trò chuyện, ông ta đã quá hiểu biết Tư Du, nghĩ thầm, xong rồi xong rồi......

Quả nhiên, Tư Du hơi ám chỉ một chút, đạo diễn lập tức nhớ ra.

"Cô diễn viên quần chúng đóng vai Mèo Yêu vừa rồi diễn không tệ, để cho cô ấy diễn cũng được."

Lợi dụng một yêu đầu đã chết, nội dung vở kịch cũng có thể xâu chuỗi lại.

Lúc này Tô Thường Hoan vừa mơ hồ vừa thỏa mãn.

Cô đứng tại hiện trường ngắm nhìn Tư Du và Tiết Khoái tận sáu tiếng đồng hồ, Tư Du đột nhiên quay đầu cười với cô.

Khi nhận được thông báo thì cô lại kinh ngạc đến khó tin.

"Đây thật sự là chuyện tốt nối tiếp chuyện tốt sao!"

Cô lại có thể đường đường chính chính đẩy thuyền CP rồi!

Cô nhận lấy kịch bản trong tay mà lòng vẫn run lên vì kích động.

Biểu hiện của Tô Thường Hoan cũng không tệ, đạo diễn rất hài lòng, có vài người có chút thiên phú. Nhưng khi cô tập diễn với Tư Du, thần vận chính là thiếu chút nữa ý tứ.

Đạo diễn kêu tạm dừng lại: "Tiểu Miêu Yêu à, bây giờ cô là nữ chính, ánh mắt phải hàm chứa ý tình khi nhìn Tư Thanh Toàn, là tình yêu giấu sâu trong lòng. Không phải hai mắt tỏa sáng nhìn Tư Thanh Toàn và Tiết Mục Khải!"

Tô Thường Hoan....

Tôi không khống chế được trái tim mình khi tận mắt nhìn thấy CP của mình...

Tư Du giảng hòa, nói sắc trời đã tối, cũng không thích hợp diễn ban ngày.

Cứ như vậy mọi người tạm thời kết thúc công việc.

Diễn xong, Tô Thường Hoan thay xong trang phục đi ra, thấy được người đại diện lão Vu đang đứng bên cạnh Tư Du.

Lão Vu đầu tiên là nói lời khách sáo một chút, nội tâm của ông ta thật sự không muốn làm việc này, nếu như một ngôi sao nổi tiếng mà dính với một diễn viên quần chúng thì coi như xong đời.

Lão Vu muốn nói nghiêm trọng một chút để cho Tô Thường Hoan biết điều mà thoái lui, nhưng lại phải che giấu tính nết của nghệ sĩ nhà mình, cho nên ông ta lời trước không logic với lời sau, như là đang nói chuyện nam trời bắc.

Tô Thường Hoan thật sự nghe không hiểu, chỉ có thể giả vờ gật đầu mình đã hiểu.