Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thanh Hoà

Chương 46-3: Đến Kinh Thành

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vương An rời đi, Chu Cao Sí sai người mời Thẩm Tuyên, cố ý không nhắc đến Nghê Lượng cùng phụ trách bảo vệ an toàn Vương phủ.

Thẩm Tuyên đến nơi, cửa phòng đóng lại, Chu Cao Sí nói với cả hai: "Lúc đến, phụ Vương đã từng nói với ba huynh đệ Cô, chuyến đi này hung hiểm vạn phần, ở Kinh Thành nhất định phải cẩn thận lời nói và việc làm. Trên đường đi, người mà Cô có thể tin tưởng, ngoài hai đệ đệ, cũng chỉ còn hai người các ngươi."

Nghe được những lời này, ngay cả Mạnh Thanh Hòa cũng không khỏi cảm thấy xúc động.

IQ cao, EQ cũng đỉnh, làm người khiêm tốn, rất thích chiêu hiền đãi sĩ, dù là chuyện lớn hay chuyện nhỏ cũng không bao giờ hồ đồ, ngoại trừ điều kiện thân thể có hơi kém chút, gần như không còn gì để chê trách.

Nếu đổi thành người khác, con đường lật đổ Thái tử của Cao Dương Quận vương có lẽ sẽ không khó khăn như vậy.

Khả năng thành công, ít nhất cũng tăng thêm năm phần trăm.

Lúc Chu Cao Sí nói chuyện với Thẩm Tuyên, Mạnh Thanh Hòa vẫn luôn giữ im lặng.

Cho đến khi hai lão đại bàn về việc tăng cường bảo vệ Vương phủ, truyền tin ra ngoài phủ, quyết tâm lôi nội gián trong phủ ra ngoài sáng, trao đổi ý kiến, đưa ra sự sắp xếp hợp lý, mới đến lượt hắn mở miệng.

"Mạnh Bách Hộ có ý kiến gì không?"

"Bẩm Thế tử, thuộc hạ chỉ có một đề nghị, có thể cung cấp cho Thế tử tham khảo."

"Mạnh Bách Hộ cứ nói."

"Liên quan đến ngày giỗ của Thái Tổ Hoàng đế..."

Ngoài cửa phòng, một cung nhân bưng khay trà đi từ hành lang đến, cách cửa phòng vài mét, bị hộ vệ chặn lại.

Cung nhân giả vờ tranh cãi vài câu, nhưng cũng không thể đến gần sương phòng.

Chờ nàng ta quay người rời đi, Chu Vinh lập tức sai người theo dõi cung nhân đó: "Cẩn thận chút, xem thử là ai an bài."

"Vâng."

Một binh tốt trông rất tầm thường đi theo, đúng lúc này, cửa phòng bật mở, Thẩm Tuyên bước ra, Chu Vinh tiến lên nói nhỏ bên tai y: "Có một cung nhân khả nghi, thuộc hạ đã sai người theo dõi. Người được chúng ta bố trí cạnh Nghê Thiên Hộ báo cáo, không thấy bất thường."

"Tiếp tục bám sát."

"Vâng."

Chu Vinh nhận lệnh, Thẩm Tuyên quay đầu nhìn trong phòng, lại nói: "Lát nữa Mạnh Bách Hộ ra ngoài, bảo người đến gặp ta."

"Nếu Mạnh Bách Hộ hỏi?"

"Thay thuốc."

"Vâng." Chu Vinh đáp ứng, lập tức sửng sốt, thay thuốc?

Chuyện Mạnh Thanh Hòa bị thương y biết, còn đang thắc mắc hắn lấy đâu ra thuốc trị thương, hóa ra là Thiên Hộ cho? Thiên Hộ đã tốt bụng, đưa thuốc trị thương cho Mạnh Bách Hộ luôn không phải tốt hơn sao, cớ gì còn bắt người ta chạy thêm một chuyến?

Chu Bách Hộ lắc đầu, không thể hiểu nổi.

Ngày kế tiếp sau khi ba huynh đệ Chu Cao Hú đến kinh thành, người của Kiến Văn đế trong cung đã đến tận nơi thăm hỏi.

Thân phận người đến có phần đặc biệt, một là Hàn Lâm Học Sĩ Hoàng Tử Trừng, người còn lại là Tào Quốc Công Lý Cảnh Long.

Hai người được nghênh đón vào chính điện Yến Vương phủ, vài cung nhân dâng trà, tình cờ, Nghê Thiên Hộ cũng đang canh gác trong chính điện, nhìn thấy hai người, hành lễ theo quy củ, không lộ chút sơ hở nào.

Không lâu sau, Chu Cao Sí được hai tên hoạn quan dìu ra từ sau điện, nhìn thấy dáng vẻ của hắn ta, Hoàng Tử Trừng và Lý Cảnh Long đều sửng sốt.

Thân mặc đạo bào, vẻ mặt tiều tụy, sau khi ngồi xuống, còn nghe thấy một tràng tiếng kêu ọt ọt trong bụng.

Dù là Lý Cảnh Long khôn khéo, lúc này cũng không biết nên nói gì cho phải.

Hoàng Tử Trừng càng không nói nên lời.

Thế tử Yến Vương không phải thích đọc sách ư? Chưa từng nghe nói hắn ta thích tu đạo mà?

Chẳng lẽ công tác tình báo xảy ra vấn đề?

Chu Cao Sí nhanh chóng giải đáp thắc mắc cho cả hai: "Không giấu hai vị, Cô đã quyết định, trước ngày giỗ của Thái Tổ, sẽ tu thân ăn chay, mỗi ngày tụng kinh, đồng thời chép kinh phật dâng lên trước linh cữu của Thái Tổ, cũng xem như tận hiếu với Thái Tổ."

"Thế tử đúng là bậc đại hiếu!"
« Chương TrướcChương Tiếp »