Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thanh Hoà

Chương 48-4: Vô cùng khẩn cấp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ba huynh đệ Chu Cao Sí cũng lần lượt đi ra, cả người Chu Cao Sí đều là tro lư hương, Chu Cao Hú bầm một mắt, đầu Chu Cao Toại nhô lên cục u.

Mặc dù trông có vẻ chật vật, nhưng trên mặt cả ba huynh đệ đều mang nét cười mộng ảo. Rõ ràng, sau khi Yến Vương trừng trị nhi tử, lại chia cho ba huynh đệ quả ngọt.

"Mạnh Bách Hộ, Cô đã nói với phụ Vương, từ nay về sau, ngươi không cần quay lại biên ải, ở lại Vương phủ làm hộ vệ, vẫn giữ chức Bách Hộ."

Người mở miệng là Chu Cao Sí, Chu Cao Hú và Chu Cao Toại vẫn đang hồi tưởng về quả ngọt mà lão phụ thân phát cho, bây giờ có người nói với hai huynh đệ mặt trăng là hình vuông, hai người cũng sẽ cười cười gật đầu.

"Thuộc hạ tạ Thế tử, tạ Cao Dương Quận vương, tạ tam Công tử!"

"Đứng dậy đi, phụ Vương muốn gặp ngươi và Thẩm Thiên Hộ." Chu Cao Sí cười nói: "Sau đó, Cô còn muốn nghe ngươi kể chuyện của lão già kia."

"Thuộc hạ tuân mệnh."

"Được rồi, Cô đi gặp mẫu Phi, Nhị đệ, Tam đệ, đến đỡ ca."

Nghe thấy câu này của Chu Cao Sí, Mạnh Thanh Hòa ngạc nhiên ngẩng đầu, nhưng thấy Chu Cao Hú và Chu Cao Toại không hề phản bác, hai người, một trái một phải đỡ Chu Cao Sí, phía sau có vài hoạn quan, cung nữ đi theo, đoàn người nhanh chóng dời bước về phía hành lang bên trái.

Mặt trời mọc từ hướng tây?

Bốn chữ huynh hữu đệ cung, vậy mà lại xuất hiện trên người ba huynh đệ Chu Cao Sí?

"Thẩm Thiên Hộ, Mạnh Bách Hộ, Vương gia cho mời."

Tam Bảo mặc áo hoa hướng dương màu xanh, từ trong phòng bước ra, so với lần gặp trước, Tam Bảo không thay đổi nhiều, nhưng thái độ đối với Thẩm Tuyên và Mạnh Thanh Hòa lại thân thiết hơn đôi phần.

Mạnh Thanh Hòa hít sâu một hơi, quả nhiên hắn đánh cược đúng rồi.

Chỉ cần bảo vệ ba huynh đệ Thế tử an toàn quay về Bắc Bình, cho dù chỉ là một tên hộ vệ không đáng chú ý, cũng nhất định sẽ được thăng tiến.

Lư hương và các đồ vật bị rơi vãi đã được hoạn quan và cung nhân dọn dẹp sạch sẽ, Yến Vương ngồi phía trên, sắc mặt hồng hào, dường như còn béo hơn so với tháng trước. Mạnh Thanh Hòa cúi đầu, ảo giác, nhất định là ảo giác!

"Thuộc hạ bái kiến Vương gia!"

"Đứng dậy đi."

Yến Vương ra hiệu cho hai người không cần đa lễ, mở miệng hỏi: "Chuyện của Nghê Lượng là thế nào?"

"Hồi bẩm vương gia, Nghê Lượng muốn vu cáo Thế tử phạm pháp, thuộc hạ đã xin qua chỉ thị của Thế tử và Quận vương, bắt nhốt gã lại."

Rầm!

Yến Vương đấm mạnh xuống mặt bàn, mắt hổ lộ ra sát khí: "Tốt, tốt cho một tên Nghê Lượng!”

Thẩm Tuyên lấy từ trong ngực ra danh sách gian tế đã được Nghê Lượng khai báo tỉ mỉ, ngoài người của Yến Vương phủ ở Kinh Thành, Vương phủ Trưởng Sử Cát Thành ở Bắc Bình, Chỉ Huy Lư Chấn, thậm chí cả Giáo thụ Vương phủ dạy dỗ cho Thế tử đều có mặt trong danh sách.

Cát Thành và Lư Chấn từ lâu đã nằm trong danh sách đen của Yến Vương, nhưng Giáo thụ Vương phủ lại thực sự nằm ngoài dự đoán.

"Cô đối xử với bọn họ không bạc, vậy mà lại báo đáp Cô như vậy!"

Ngón tay Yến Vương từng chút một khép lại, nắm chặt tờ khai của Nghê Lượng, hung hăng vo thành một cục.

"Vương gia bớt giận."

"Cô làm sao có thể bớt giận, làm sao có thể không giận?!"

Ba nhi tử từ Kinh Thành trở về an toàn, Yến Vương đã rất mừng, thấy ba huynh đệ tình cảm thân thiết hơn xưa, không giống giả tạo, Yến Vương còn vui sướиɠ hơn. Không ngờ lại bị dội một gáo nước lạnh tê tái cả người, biết bên cạnh mình được bố trí nhiều gian tế đến vậy, ngay cả hộ vệ được chọn để bảo vệ ba nhi tử cũng muốn dồn ba huynh đệ Chu Cao Sí vào chỗ chết!

Từ bầu trời quang đãng đến lúc mây đen dày đặc, sấm chớp vang dội, cũng chỉ trong nháy mắt.

Yến Vương thu lại vẻ mặt giận dữ, ngón tay gõ từng nhịp lên mặt bàn.

"Thẩm Tuyên."

"Thuộc hạ có mặt!"

"Cô thăng ngươi làm Chỉ Huy Yến Sơn Vệ, tất cả hộ vệ mang về từ Kinh Thành đều thuộc quyền Chỉ Huy của ngươi, bảo vệ Yến Vương phủ!”

"Thuộc hạ tuân mệnh!"

"Mạnh Thanh Hòa."

"Thuộc hạ có mặt."

"Ngươi vẫn là Bách Hộ, ở dưới quyền Yến Sơn Vệ."

"Thuộc hạ tuân mệnh!"

"Tam Bảo."

"Nô tài có mặt."

"Cùng Mạnh Bách Hộ, mang theo vài người." Yến Vương ném tờ khai bị vo tròn trong tay cho Tam Bảo: "Tất cả những người có tên trên này, toàn bộ bắt lại cho Cô!"

"Nô tài tuân mệnh."

"Còn về Nghê Lượng," Yến Vương cười lạnh: "Cho người lột da sống!"

"Vâng!"

Mạnh Thanh Hòa quỳ rạp trên mặt đất, nghe lời cuối cùng Yến Vương nói, từ sống lưng dâng lên một luồng khí lạnh, nhanh chóng lan tỏa khắp người.

Một lần nữa, Mạnh Thanh Hoà nhận thức được rõ ràng, người trước mặt là Yến Vương Chu Lệ, trong lịch sử lưu lại, hắn là vị Đế Vương sát phạt, quyết đoán, gϊếŧ người không ghê tay, là Vĩnh Lạc đại đế khiến Mông Nguyên và các nước chư hầu vừa nghe danh đã khϊếp sợ!
« Chương TrướcChương Tiếp »