Chương 49-1: Phản!

So với Hoàng Tử Trừng thì Tề Thái, người từng được Hồng Vũ đế ban tên, dùng thân phận văn nhân đảm nhận chức vụ Binh Bộ Thượng Thư, phần lớn thời gian xử lý công việc khá đáng tin cậy.

Tuy nhiên, trong việc ban hành lệnh bắt giữ Yến Vương và thuộc hạ của Yến Vương, hắn đã phạm phải sai lầm.

Có lẽ xuất phát từ lý do “quản thúc”, cũng có thể vì nguyên nhân khác, đây vốn là chuyện một người có thể hoàn thành, nhưng hết lần này đến lần khác, Tề Thái lại để hai người cùng làm. Cái này thôi không tính, chỉ cần hắn thay đổi đôi chút, để Trương Bỉnh, Tạ Quý bắt giữ Yến Vương, còn Trương Tín bắt giữ thuộc hạ của Yến Vương, thì kết quả của sự tình này, khó mà nói trước được.

Nhưng Tề Thượng thư không biết bị hòn đá nào đập vào đầu, khoét cho hắn một cái hố, hơn nữa còn là một cái hố không nhỏ.

Muốn sửa, đã là chuyện không thể.

Sứ giả mang theo lệnh bắt giữ đến Bắc Bình, lúc này, chín cổng thành Bắc Bình đã bị Trương Bỉnh, Tạ Quý phái người chiếm giữ, những thủ quân phản kháng, không nghe lệnh đều bị giam giữ trước, sứ giả vừa đến, tất cả đều bị gϊếŧ chết.

Tống Trung không vào thành, lệnh cho Dư Thiến dẫn quân vào trong, cùng Trương Bỉnh, Tạ Quý bao vây phủ Yến Vương.

Trong mắt sứ giả, lúc này Bắc Bình không khác gì thùng sắt, nội bất xuất, ngoại bất nhập, binh sĩ dưới quyền Tống Trung, Trương Bỉnh đều là những người uy mãnh, bưu hãn, dù Yến Vương có tài năng lớn đến mấy, cũng không có đường thoát.

Sắc lệnh đã đến, cả Vương phủ sẽ nhanh chóng bị tóm gọn dễ như trở bàn tay, giang sơn của Bệ hạ sẽ không còn gì phải lo nữa.

Sứ giả lần lượt đưa hai bản chiếu chỉ đến nha môn Bố Chính Sứ Ty và Đô Chỉ Huy Sứ Ty.

Trương Bỉnh, Tạ Quý như được tiêm một liều thuốc kí©h thí©ɧ, có chiếu chỉ của Hoàng đế, còn sợ gì Yến Vương! Ngay lập tức ra lệnh cho binh lính tăng cường bao vây Vương phủ, đồng thời điều động lượng lớn binh khí, trong phủ Yến Vương có không dưới một nghìn hộ vệ, nếu liều chết chiến đấu thì phải chuẩn bị sẵn sàng.

Biểu hiện của Trương Tín có phần khác biệt, hắn ta đang rất mâu thuẫn, rốt cuộc có nên làm như chiếu chỉ đã viết, bắt giữ cả nhà Yến Vương không.

Không làm, hắn ta sẽ có lỗi với triều đình.

Nhưng làm, lại có lỗi với sự đề bạt và trọng dụng của Yến Vương đối với Trương Tín.

Rối rắm muốn phát điên!

Tại nha môn Đô Chỉ Huy Sứ Ty, trước mặt Tạ Quý và những người khác, Trương Tín không dám để lộ cảm xúc thật của mình, trở về nhà, chỉ có thể ngồi trong sương phòng thở dài.

Người hầu báo cáo tình hình cho mẫu thân Trương Tín, Trương lão thái thái biết nhi tử phụng mệnh bắt giữ Yến Vương thì giật nảy mình.

"Nhi tử à, không được!"

"Sao mẫu thân lại nói ra lời này?"

"Ta thường nghe nói Yến Vương nhất định sẽ đoạt được thiên hạ, là bậc đế Vương, nào phải người con có thể bắt giữ?"

Trương Tín im lặng, những lời đồn đại như vậy đã xuất hiện ở Bắc Bình từ lâu, phần lớn đều từ miệng những thầy bói và sư thừa trên đường phố.

Người thời này thờ phụng quỷ thần, ngay cả bản thân Trương Tín, nghe được những lời như vậy, trong lòng cũng sẽ suy nghĩ một hồi.

Hoàng đế vội vàng bắt giữ Yến Vương như vậy, chẳng lẽ cũng vì những lời đồn đãi này sao? Bởi vì Yến Vương mới là chân long thiên tử thực sự?

Mẫu thân Trương Tín tiếp tục khuyên răn: "Vì cả nhà chúng ta, con nhất định không được phạm sai lầm, làm chuyện hồ đồ! Hơn nữa, nếu không có Yến Vương đề bạt, làm sao con có được ngày hôm nay? Làm người không thể vong ân phụ nghĩa!! Có hiểu không?”

Trương Tín gật đầu: "Lời mẫu thân dạy, con đã ghi nhớ."

Ngày hôm sau, Trương Tín lại đến nha môn Đô Chỉ Huy Sứ Ty, Sứ giả đã sớm đợi sẵn ở đó, thấy Trương Tín cũng không chào hỏi, mở miệng truy vấn: "Trương Chỉ Huy sao còn chưa động thủ? Chẳng lẽ muốn kháng lệnh sao?"

Thấy đối phương bày ra thái độ như vậy, Trương Tín lập tức nổi giận.

Đừng nói Trương Tín còn đang do dự, cho dù hắn ta dự định đứng về phía triều đình, cũng không thể chịu đựng được thái độ xấc xược như vậy!

Một sứ giả nhỏ bé, lại dám nói chuyện với Trương Tín thế kia? Chẳng lẽ quan lớn Nhị Phẩm của triều đình trong mắt sứ giả chỉ là đồ trang trí sao?

Hay Trương Tín nên nói, điều này cũng đại diện cho thái độ của Hoàng đế?

Chẳng lẽ Hoàng đế biết Trương Tín có giao tình với Yến Vương, cố ý hạ lệnh bắt giữ Yến Vương cho hắn ta, nếu Trương Tín không chịu làm theo, sẽ lấy hắn ta ra khai đao, sau đó gϊếŧ cả nhà hắn ta?

Trương Tín càng nghĩ càng thấy hợp lý, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Kiến Văn đế vô duyên vô cớ bị chụp lên cái mũ mưu kế thâm hiểm, thực sự có chút oan uổng, hoàn toàn bị tên sứ giả được phái đến Bắc Bình này hãm hại.

Trên thực tế, Kiến Văn đế luôn bị thủ hạ hãm hại, từ Hoàng Tử Trừng đến Tề Thái, từ sứ giả vô danh đến người đầu tiên khiến ngài mất năm mươi vạn quân, lại mở cổng thành cho Yến Vương dẫn quân đánh vào, không ai khác chính là Tào Quốc Công Lý Cảnh Long, quả thực bị thủ hạ hố hết lần này đến lần khác, hãm hại đến cùng. Những người duy nhất không hãm hại ngài, đều bị Kiến Văn đế chọc tức đến mức hộc máu!

Hiện giờ, hiểu lầm đã tạo thành, muốn cứu vãn là chuyện không thể.