Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thanh Hoà

Chương 42-1: Yến Vương Chu Lệ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bước vào Vương phủ, đập vào mắt đều là rường cột chạm trổ tinh xảo, vàng son lộng lẫy.

Tử Cấm Thành vẫn chưa được xây dựng, Yến Vương phủ được cải tạo từ nội điện của tiền Đại Đô, là công trình kiến trúc có quy mô và cấp bậc cao nhất trong Bắc Bình.

Vương phủ được xây dựng vào năm Hồng Vũ thứ mười hai, tổng cộng có ba điện, điện Thừa Vận là nơi Yến Vương tiếp kiến quan lại và xử lý công vụ. Phía sau là điện Hoàn, đi qua điện Hoàn sẽ đến điện Cố Tâm. Từ điện Cố Tâm sẽ thấy hai điện Thừa Vận, đi thẳng một đường ra đến Thừa Vận Môn, xung quanh có hai dãy hành lang, tổng cộng hai dãy có một trăm ba mươi tám phòng.

Khu vực sau điện là ba cung tiền, trung, hậu, mỗi cung có chín phòng, hai bên cửa cung có sương phòng, là nơi sinh hoạt chính của Yến Vương và mọi người trong phủ.

Theo quy cách xây dựng cung điện Đại Minh, cổng lớn Vương phủ lợp ngói lưu ly xanh, các điện đều có mái cong, giữa vẽ rồng, dùng vàng nguyên khối trang trí, xung quanh vẽ tám bông hoa cát tường. Điện trước và sau đều dùng sơn đỏ, rồng vàng, màn che cũng là vải đỏ thêu rồng vàng.

Nhà Minh xem màu đỏ là sự tôn quý, khắp nơi trong Vương phủ đều có thể nhìn thấy màu đỏ son, thể hiện triệt để điểm đặc trưng của thời đại này.

Mạnh Thanh Hòa đi theo sau Thẩm Tuyên, mắt không nhìn lung tung, tâm trạng bồn chồn vì sắp gặp Vĩnh Lạc Đại Đế tương lai cũng dần dịu đi.

Vương phủ rất lớn, Cao Dương Quận vương dẫn Thẩm Tuyên và những người khác đi qua hành lang, đến cung thất nơi Yến Vương dưỡng bệnh, trước cửa có vệ binh Vương phủ canh gác, còn có hoạn quan và cung nhân đang ra vào hầu hạ.

Hoạn quan đều mặc áo thêu hoa hướng dương cổ tròn, mặt trắng nhẵn mịn, cung nhân thống nhất mặc áo cổ tròn tay hẹp, váy đỏ thêu dây lưng kim tuyến, cổ tay trắng nõn, lông mày thanh tú.

"Quận vương."

Vừa nhìn thấy Chu Cao Hú, lập tức có một hoạn quan chạy từng bước nhỏ tới, trên khuôn mặt trắng trẻo nở nụ cười, chính là Vương Thính Sự đã từng theo Chu Cao Hú đến Khai Bình Vệ.

"Vương Toàn, bẩm báo phụ vương, Cô mang người đến rồi."

"Quận Vương, Phật gia đang ở trong."

Vương Toàn nói xong, Chu Cao Hú không vui quất ông ta một roi, lực không lớn: "Thẩm huynh chính là người phụ vương đích thân muốn gặp, mau đi!"

"Nô tài biết lỗi."

Đối với Vương Toàn, đứng trước mặt Chu Cao Hú, giảng đạo lý cũng vô ích, nhận lỗi trước mới là lựa chọn tốt nhất.

"Được rồi."

Chu Cao Hú cũng không thực sự tức giận, vừa rồi ở cửa Vương phủ đã dạy dỗ Tạ Quý một trận, hiện tại tâm trạng y khá tốt.

Bên trong, Chu Lệ nghe thấy tiếng động động ầm ĩ ở ngoài, đương nhiên biết là ai đến, rất nhanh, có hoạn quan từ trong đi ra, truyền Cao Dương Quận vương cùng Thẩm Tuyên và những người khác vào.

Đi ngang qua Vương Toàn, Mạnh Thanh Hòa lịch sự gật đầu, dù sao mọi người cũng coi như quen biết. Vương Toàn cười ha ha đáp lễ, không nói gì, đây là quy củ.

Trong phòng thoang thoảng mùi thuốc bắc đắng ngắt, Yến Vương nói với bên ngoài mình bệnh nặng, diễn trò gì đó, hắn đương nhiên phải làm đủ, đến cả Vương Phủ Trưởng Sử còn bị chất nghi ngoan của hắn cảm hoá, ai biết trong phủ có còn kẻ nào ăn cây táo rào cây sung hay không?

Gặp thân Vương phải hành lễ quỳ.

Nhập gia tùy tục, nơi này không phải xã hội hiện đại chú trọng bình đẳng, Chu Lệ càng không phải thiện nam tín nữ. Theo lời nhắc nhở trước đó của Tam Bảo, Mạnh Thanh Hòa lập tức quỳ xuống, lòng bàn tay và hai đầu gối chạm vào mặt đất lát đá xanh, một luồng khí lạnh lập tức dâng lên.

"Thuộc hạ bái kiến Vương gia."

Giọng của Thẩm Tuyên vang lên, Mạnh Thanh Hòa học theo nói một câu, cổ họng khô khốc, giọng nói cũng trở nên căng thẳng.

Kích động hay căng thẳng? Hắn không rõ cũng không thể phân rõ.

Giọng nói không ngừng phóng đại bên tai, ong ong rung động, nhưng người lại bất ngờ dần bình tĩnh hơn.

"Tuyên nhi mau đứng lên."
« Chương TrướcChương Tiếp »