Chương 25

Quan Dật Dương lập tức chạy tới: “Lục đội trưởng, tối hôm qua tôi nghĩ cả đêm nhưng vẫn không nghĩ ra, anh cho tôi chút manh mối đi?”

Lục Thanh Nhai hừ một tiếng.

Bọn Ngu Xuyên cũng bước lại chào hỏi, hỏi Lục Thanh Nhai khi nào trở lại đơn vị.

“Mấy ngày nữa thôi, các cậu vất vả một chút.” Lục Thanh Nhai nói: “Diễn xuất nhiều người nhiều chuyện, chú ý giữ tinh thần”.

Tất cả mọi người cùng lên tiếng: “Đội trưởng yên tâm!”

Lục Thanh Nhai ngước mắt nhìn đã thấy Lâm Mị dẫn một đoàn người đến, liền nói: “Các cậu nhanh đi ăn cơm đi.”

Người trong trung đội vừa đi được mấy bước, Quân Dật Dương và Diêu Húc đều quay đầu lại nhìn.

Diêu Húc buồn bực, đau lòng: “… Đội trưởng muốn dụ dỗ phụ nữ có chồng thật à?”

Quan Dật Dương khó hiểu: “…Rốt cuộc tôi đắc tội đội trưởng chỗ nào?”

Ngu Xuyên liếc Quan Dật Dương: “Mắt mũi cậu dùng để trang trí à?”

“Gì?”

Ngu Xuyên thở dài, trong lòng nghĩ thầm cậu còn chậm chạp hơn cả Diêu Húc, vẫn là vì phát huy tình chiến hữu nên chỉ cho cậu ta vài điểm: “Bình dấm lớn như vậy, cậu không ngửi thấy mùi chua à?”

Xe của Th4m duệ màu trắng, mua đã được vài năm, chiếc xe cũng giống như căn nhà của Lục Thanh Nhai, đều trở thành đồ công cộng.