Chương 9: Thật ướt và nóng... Ta muốn chôn ở bên trong mãi mãi

Chương 9 : Thật ướt và nóng… ta muốn chôn ở bên trong mãi mãi“Ùng ục ục ục…” Thời điểm Thanh Thanh đang tự khiển trách mình vì hành vi trầm mê sắc đẹp, một đống âm thanh quen thuộc vang lên từ bụng nàng.

Thanh Thanh giần giật khóe miệng, thật là… xấu hổ tới mức có thể dùng cá giầy leo ba năm tầng nhà luôn đây.

“Khụ khụ… cái kia… ta đói bụng, ngươi có thức ăn không?” Có thực mới vực được đạo, qua giờ không ăn gì làm nàng đói muốn chết rồi, trước đồ ăn mặt mũi không đáng giá nhắc tới.

m thanh ùng ục lại dài thêm, cùng với biểu tình dù xấu hổ nhưng không thể không ép mình phải đi xin xỏ của giống cái, mặc dù hắn nghe không hiểu được giống cái nói gì, nhưng vẫn đại khái lý giải được ý tứ của nàng.

Nàng muốn xin đồ ăn của hắn. Khóe miệng Ly Thượng hơi cong lên, trong cổ phát ra một đạo tiếng cười gợi cảm. Giống cái của hắn quả thực quá đáng yêu, chăm sóc giống cái là việc giống đực nên làm, sao nàng lại phải bày ra cái vẻ mặt này chứ: “Hahahaha…”

Ly Thượng cưng chiều nhéo má nàng: “Để ta đưa cô đi ăn chút gì đó.”

Nói rồi hắn ngồi dậy, hai tay nâng lên ôm chắc cái mông của Thanh Thanh. Sau đó chống một chân, người đàn ông cao hai mét đã đứng lên được.

“A…” Thanh Thanh bị động tác bất thình lình của hắn kí©h thí©ɧ la lên một tiếng, hai tay lập tức ôm lấy cổ người đàn ông, chân kẹp chặt vòng eo của hắn đề phòng bị ngã ngửa ra sau sấp mặt, bằng không nếu mà thật sự bị ngã nàng có thể sẽ phải cắm đầu xuống đất luôn.

Ly Thượng bị lỗ nhỏ của giống cái kẹp chặt, dươиɠ ѵậŧ vừa đau vừa sướиɠ, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ dâng lên. Hắn cố nén du͙© vọиɠ, há mồm đớp cái miệng nhỏ của nàng. Thanh Thanh bị đau há miệng xuýt xoa, lại bị người đàn ông thừa cơ chui vào khoang miệng câu lấy cái lưỡi vị hoa đinh hương mà liếʍ mυ"ŧ.

“Ưm… ưm… dừng lại…” Thanh Thanh bị hôn bất ngờ không kịp đề phòng, nàng vừa khẩn trương vừa sợ hãi, hai tay đẩy mạnh vai hắn, năn nỉ hắn buông nàng ra, song người đàn ông lại rút một tay ra giữ tay nàng đặt ra sau cổ mình.

“Lép nhép… ực ực…” Tiếng nuốt nước bọt cùng tiếng môi lưỡi dây dưa vang lên không dứt bên tai, vọng trong sơn động lộ ra một tia ái muội.

Thanh Thanh bị Ly Thượng liếʍ mυ"ŧ trong thời gian dài làm nàng nhanh chóng trở nên khó thở, với lại nàng còn đang đói, lúc này đầu óc càng trở nên choáng váng.

Thực sự… càng hôn càng nghiện, giống cái của hắn rất thơm, chỉ muốn làm nàng làm nàng làm nàng.

Lúc này trong đầu Ly Thượng xuất hiện hai người nhỏ. Tiểu thiên sứ màu trắng nói: “Mau dừng lại đi, giống cái sắp bị ngươi làm cho tắt thở rồi kìa.” Tiểu ác ma màu đen lại ở bên cạnh xúi giục: “Hôn cô ấy đi, cắn cô đi, cᏂị©Ꮒ cô đi, bắn chết cô đi.”

Thật lâu sau, Ly Thượng mới cưỡng ép bản thân thoát khỏi tìиɧ ɖu͙©, hắn còn muốn được lợi về sau, không thể ăn trọn nàng mỗi lần thôi được, hắn muốn từ từ thưởng thức nàng, như vậy nàng cũng sẽ thích.

Nghĩ vậy, hắn hôn nhẹ lên trán nàng, bế nàng ra khỏi động.

Thanh Thanh choáng váng đầu óc thở hổn hển, hai mắt nàng mê man nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn chưa được nàng đồng ý mà đã hôn nàng.

Chờ đến lúc người đàn ông di chuyển, Thanh Thanh mới cảm giác được trong cơ thể có một cây gậy đang chọc nàng, người đàn ông vừa động cái, cây gậy kia liền chạm vào miệng tử ©υиɠ của nàng, vυ" và bụng nhỏ cũng cảm thấy ngưa ngứa.

Người phụ nữ cúi đầu nhìn: “?????”

“AAAAAA….” Nàng vừa sợ vừa giận, tên này sao lại có thể… sao hắn dám…

“Huhuhu… sao ngươi dám… huhuhu…” Thanh Thanh ấm ức không chịu được, hai chân giãy giụa muốn đi xuống.

Nàng thấy lỗ nhỏ của nàng phun ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông, lông trên người hắn còn cọ lên người nàng vừa đau vừa ngứa. Huhu… đây là lần đầu của nàng mà… không thể mất đi mà nàng không biết như vậy…

Ly Thượng bị giống cái trong lòng cọ xát làm lửa dục bùng cháy, gậy thịt khó khăn lắm mới bình ổn được nay lại muốn thúc vào bên trong.

Lại nhịn lần nữa e là không được, mới vừa rồi nàng còn mang dáng vẻ mong manh yếu ớt, sao bây giờ lại còn có sức lực giãy giụa.

Hắn không nghĩ nữa, Ly Thượng bóp chặt mông nàng, thúc thẳng mấy cái vào trong, phần cán được lỗ của nàng bao bọc không còn kẽ hở, nước da^ʍ ấm nóng ướŧ áŧ tưới lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ: “Hừ…” Ly Thượng sung sướиɠ gầm một tiếng, tiếp đó di chuyển mông thong thả đâm rút trong lỗ. Mặc dù vẫn còn một nửa dươиɠ ѵậŧ ở bên ngoài, nhưng chừng ấy vẫn đủ làm linh hồn hắn run rẩy, thân thể giống cái này quá hợp khẩu vị của hắn.

“Ưm… giống cái… bên trong lỗ nhỏ của cô thật ướt và nóng… ta muốn chôn ở bên trong mãi mãi…” Ly Thượng dịu dàng nói với nàng về du͙© vọиɠ của hắn, hắn không trông cậy vào việc nàng có thể nghe hiểu hay không, chỉ hy vọng hai người họ có thể nói chuyện với nhau trong lúc giao hợp.