Chương 31: Bị Xà thú cướp đi

" Chuyện gì vậy? Hình như là tiếng của Parker."" Nhất định là có chuyện rồi! Chúng ta mau đi xem."

Tốp năm tốp ba giống đực của bộ lạc lao ra, chỉ thấy Parker đang cùng một con thú rắn vật lộn, Xà thú kia đang ôm giống cái của Parker, đem Parker thú nhị vân đánh đến vô lực đánh trả.

Thế nhưng lại là lưu lạc thú!

"Là Xà thú! Hắn bắt giống cái của Parker rồi!"

" Parker bị thương rồi! Mau giúp cậu ta!"

Bộ lạc bọn họ rất nhiều năm không có lưu lạc thú ghé thăm, nhưng mỗi thú nhân đối với lưu lạc thú đều ghét cay ghét đắng.

Nhóm giống đực tức khắc nổi giận, " Phanh..phanh..phanh..." một chuỗi thanh âm phía sau, hơn trăm thú nhân hóa thành hình thú, đang muốn xông lên, lại nhìn Xà thú đang nhìn về phía họ, đồng thời định trụ bước chân.

"Đợi chút!"

" Tứ...tứ vân, hắn ta là thú nhân tứ vân!"

" Cái gì?"

" Toàn bộ Vạn Thú Thành cũng chỉ có năm tên thú tứ vân."

Lợi hại nhất trong bọn họ cũng chỉ là thú nhân Nhất vân, làm sao có gan cùng thú nhân Tứ vân đấu.

" Ngay cả Parker là Nhị vân thú cũng không đánh lại hắn ta."

"Chúng ta lên cũng chỉ khiến bộ lạc thương vong trầm trọng."

Curtis thấy đám thú nhân không có tấn công liền dời mắt đi, nửa thân hình thú nâng cao, đem Bạch Tinh Tinh cũng ôm cách mặt đất.

Bạch Tinh Tinh thấy giống đực trong bộ lạc chần chừ, sâu trong lòng liền cảm thấy tuyệt vọng.

" Tinh Tinh... xem ra chỉ mình ta có thể cứu được em!"

Parker một lần nữa lao lên đánh nhau với Xà thú, lại bị đuôi rắn quật ngã, thân thể đầy máu lảo đảo bò dậy, đôi mắt đầy tơ máu nhìn vào mắt Tinh Tinh, gào rống một tiếng lần nữa lao tói.

Bạch Tinh Tinh nhìn ánh mắt của Parker, nước mắt trong nháy mắt rơi xuống, " Parker, đừng quan tâm tôi, mau trốn đi!"

Curtis tính tình lười biếng, trong mọi hoàn cảnh, làm việc không thích cành mẹ đẻ cành con, thấy hơn trăm thú nhân, hắn liền muốn tốc chiến tốc thắng.

Lần này hắn không dùng đuôi đem Parker quật ngã, mà khúc đuôi hơi cong về phía sau, sau đó đột nhiên kéo lên, quấn lấy báo đốm dựng thẳng lên.

" Ngào..." eo báo đốm bị thắt chặt, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi, đuôi rắn siết chặt mơ hồ có thể nghe được tiếng xương cốt cọ sát.

Bạch Tinh Tinh vội nhìn về phía Xà thú: " Ngươi mau buông anh ấy ra! Cầu xin ngươi! Tha cho anh ấy!"

Curtis cúi đầu nhìn Bạch Tinh Tinh, ánh mắt bình thản. Hiển nhiên, sự công kích của Parker hắn hoàn toàn không để vào mắt.

Bạch Tinh Tinh hoảng loạn liếc nhìn Parker một cái, trong lòng càng thêm nóng nảy: " Ngươi tha cho anh ấy đi! Cầu xin ngươi..."

" Cầu xin ngươi... Cầu xin ngươi..." Hốc mắt Bạch Tinh Tinh đầy nước mắt, khóe mắt hơi rũ xuống, cho dù là mặt đắp đầy bùn đất, cũng không che giấu được lực hấp dẫn của đôi mắt này.

Curtis nhẹ nhàng hôn lên mí mắt Bạch Tinh Tinh, một chút xuyến rơi trong đáy mắt, buông nàng ra nhẹ nhàng nói: " Được."

" Ta tha cho hắn." Thanh âm vừa dứt, đuôi rắn liền vung, đem báo đốm ném xa ra ngoài.

" Đừng khóc." Curtis đem Bạch Tinh Tinh ôm vào lòng, gương mặt thanh tuấn phi phàm thoát ra ý cười nhạt nhẽo.

Xà thú kỳ thực là phi thường tuấn mỹ, bất quá lúc này Bạch Tinh Tinh cũng không có khả năng chú ý đến điều này được.

" Không muốn chết thì đừng đuổi theo!" Curtis uốn éo xoay thân, thân hình khủng lồ cũng không khiến hắn trở lên cồng kềnh, ngược lại so với rắn nhỏ càng thêm linh hoạt, thân rắn tùy ý uốn éo liền tiến về phía trước gần mười mét.

" Tinh Tinh.." Bạch Tinh Tinh sau khi nghe được tiếng rống lên của Parker, từ sau vai Curtis nhìn lại.

Những giống đực trong bộ lạc muốn ngăn Parker lại, Parker lại né tránh, muốn đuổi theo Xà thú và Tinh Tinh.

Nhưng mà trọng thương khiến hắn rất mau phải ngừng lại, hắn hiện giờ còn không kịp những thú nhân Nhất vân trong bộ lạc, làm sao có thể đuổi kịp Curtis còn cao hơn hắn hai cấp.

Parker quỳ gục xuống đất, nước mắt trào xuống, dại người nhìn theo thân ảnh Bạch Tinh Tinh càng ngày càng xa, càng ngày càng nhỏ, rốt cuộc biến mất không dấu vết.

" TINH TINH...!"