Chương 35: Ngủ cùng Xà thú

Lúc Bạch Tinh Tinh ở bộ lạc buổi tối cũng chưa ra cửa, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy bầu trời đêm của thế giới này, trong lòng nói: Ba mặt trăng, nơi này quả nhiên không phải địa cầu a!

Hồi lâu không cảm giác mãng xà động tĩnh, Bạch Tinh Tinh cúi đầu nhanh chóng ngắm hắn liếc mắt một cái, thấy hắn trợn tròn mắt, lập tức lại nhìn về phía không trung.

Lại một lát sau, nàng lại cúi đầu xem, mắt đỏ trên đầu rắn vẫn là mở to, tựa hồ liền ánh mắt cũng chưa biến.

Nàng đột nhiên cảm giác không đúng, hít sâu một hơi, sau đó to gan cúi đầu nhìn thẳng đầu rắn.

Lúc này đây nàng rốt cuộc phát hiện không đúng chỗ nào, Kha Đế Tư lúc này mắt đỏ có chút mơ hồ, tựa hồ bao trùm một tầng trong suốt lá mỏng. Nhìn như mở to mắt, kỳ thật đã ngủ.

Hắn ta lại thật sự đã ngủ, cũng không giống Parker chỉ mong giao phối.

Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, Kha Đế Tư ngủ, ít nhất hôm nay liền sẽ không chạm vào nàng, vì không đánh thức hắn, nàng quyết định đêm nay sẽ cứ như vậy ngồi một đêm.

Gió đêm mang theo sương mù lạnh lẽo, toàn thân đều lạnh căm căm. Thác nước phát ra tiếng vang “Ầm ầm ầm”, nghe được một lúc liền biến thành bài hát ru ngủ hữu hiệu.

Bạch Tinh Tinh trên người còn mặc áo da thú ướt, càng là cảm thấy lạnh, đầu cũng có chút mê man. Nàng ôm cánh tay, mí mắt dần trùng xuống, rốt cuộc mềm mại ngã xuống, ghé vào thân rắn mà ngủ.

Kha Đế Tư mở mí mắt trong suốt, lẳng lặng mà nhìn Bạch Tinh Tinh trong chốc lát, xác định nàng đã ngủ say, nhẹ nhàng thay đổi tư thế, đem Bạch Tinh Tinh cả người cuốn ở trong thân thể.

……

“Pi pi ~”

Ánh nắng mặt trời nhẹ nhẹ chiếu vào trong rừng, tiếng chim hót thanh thúy dễ nghe , bên này giảm bên kia tăng thật náo nhiệt.

Bạch Tinh Tinh đột nhiên bừng tỉnh, thân thể bắn ra liền phải ngồi dậy, lại phát hiện trên người bị một vật thể lạnh lẽo đè chặt.

.“A!” Bạch Tinh Tinh không thể khống chế kêu sợ hãi một tiếng, mở mắt ra liền thấy hoa văn da rắn hồng đế, toàn thân lông tơ đều dựng lên.

Kha Đế Tư vội buông ra nàng, nửa người trên hóa thành hình người, nôn nóng nói: “Làm sao vậy?”

Bạch Tinh Tinh mở to mắt thấy mặt Kha Đế Tư, thân thể xê dịch về phía sau, lại không thể rời khỏi xà thể đang vây quanh, càng khủng bố chính là, nàng nhận thấy được hai chân của mình còn kẹp tròn vo thân rắn.

Ký ức sôi nổi thu hồi, hiện thực so với ác mộng tối hôm qua càng đáng sợ, Bạch Tinh Tinh trong nháy mắt đầu đau muốn nứt ra, mới vừa tỉnh ngủ vốn là mặt đã tái nhợt, giờ bị doạ đến môi đều không có một tia huyết sắc.

Thật mắc ớn a! Nàng sợ nhất là rắn, vậy mà tối qua nàng lại có thể ngủ trên người con rắn, đuôi của hắn còn cuốn quanh nàng. Bạch Tinh Tinh toàn thân run rẩy, hai mắt nhắm chặt không dám nhìn Kha Đế Tư.

Kha Đế Tư rất nhanh hiểu ra giống cái là đang sợ hãi chính mình, trong lòng một trận bi ai.

“Hôm nay chúng ta đến bộ lạc đổi gạo.” Kha Đế Tư lãnh đạm mà nói, buông Bạch Tinh Tinh xuống cạnh hồ nước.

.Bạch Tinh Tinh cắn cắn môi, trong lòng hỗn đọn mà hướng bờ hồ đi đến.

Trên người quần áo đều đã bị nhiệt độ cơ thể làm ướt, thân thể lại khó chịu vô cùng, đi đến bờ sông Bạch Tinh Tinh liền mệt muốn nằm liệt.

Nhìn mặt nước phản chiếu hình ảnh của chính mình, Bạch Tinh Tinh cơ hồ không nhận biết đó là chính mình. Nữ hài biểu tình như thế yếu ớt, giống như nai con yếu đuối vô tội, làm nàng đều nhịn không được muốn che chở nữ hài trong nước.

Bởi vì bọn họ ngủ ở bên ngoài, nên không có động vật dám đến ăn thức ăn, Bạch Tinh Tinh liền ăn mấy khẩu thịt lạnh.

Kha Đế Tư ôm vỏ rắn chính mình lột ra đi lên bờ, sau đó đem vỏ rắn lột kẹp ở dưới nách, một cánh tay đem Bạch Tinh Tinh bế lên eo: “Đi thôi, chúng ta đi bộ lạc nhìn xem.”

Đi bộ lạc?

Bạch Tinh Tinh mê mang đôi mắt đột nhiên sáng ngời, cơ hội tới!