Chương 26: Nhìn lầm

Mặc dù Lâm Tĩnh có thể nói dối, nhưng nếu những gì cô nói là sự thật thì sao?

Nếu cô thật sự muốn làm lớn chuyện nhờ một người quân nhân trong quân đội làm chứng chứng minh cô ta là một kẻ nói dối, chuyện này rất có thể sẽ trở thành vết nhơ trong cuộc đời cô ta, ngay cả khi Triệu Hoằng Nghị muốn cưới cô ta, cô ta cũng không thể vượt qua được phiên tòa chính trị.

Ngược lại, hiện tại ngậm bồ hòn làm ngọt, nhiều nhất thì chỉ chịu khổ sở bị người ta chỉ trỏ một thời gian, đến khi cô ta trở thành vợ của tướng quân, còn có ai nhớ tới chuyện này nữa?

Phương Á Lan hối hận, lẽ ra cô ta không nên đối đầu với Lâm Tĩnh.

Nếu không có cuộc giằng co vừa rồi, cho dù Lâm Tĩnh có đoán được kế hoạch của cô ta, thì cũng không thể khẳng định việc Triệu Hoằng Nghị là đối tượng hẹn hò quan trọng của cô ta, cô ta cũng sẽ không rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như hiện tại.

Khẳng định Lâm Tĩnh đã ăn chắc ván này rồi, cô ta không dám đánh cuộc!

Phương Á Lan nghiến răng nói: “Tôi thừa nhận là tối qua tôi đã sai, nhưng Tĩnh Tĩnh, cô tin tôi đi, tôi thật sự không cố ý, tôi chỉ là, chỉ là nói chuyện với mọi người làm chậm trễ thời gian, đến khi tôi ra ngoài tìm cô thì cô đã rời đi rồi.”

Lâm Tĩnh nói thẳng: “Cô cùng người ta nói chuyện làm chậm trễ thời gian, hay là cố ý muốn lừa tôi, trong lòng cô biết rõ.”

Tuy là nói như vậy, nhưng Lâm Tĩnh không khăng khăng yêu cầu Kỷ Minh Quân làm chứng cho bản thân, một là bởi vì quân đội không phải là nơi dễ dàng tiến vào, có hàng vạn quân nhân đóng quân ở Hồ Dương, cô chỉ biết một cái tên, nên tìm ai đó rất khó khăn; hai là Phương Á Lan đã cam chịu, chuyện nhỏ như vậy không cần phải gây phiền toái cho đối phương.

“Còn nữa, vừa rồi ở bên ngoài nói nhiều như vậy, nhưng hình như cô không hiểu ý của tôi chút nào. Tôi tức giận, không phải là vì bỏ lỡ Hội Ái Hữu, mà là vì cô đã lừa dối tôi.” Lâm Tĩnh nhìn thẳng vào mặt Phương Á Lan, lần nữa nhắc lại: “Còn nữa, như tôi vừa nói, từ nay về sau hãy gọi tôi là đồng chí Lâm, quan hệ của chúng ta không tốt đến như vậy!”

Đến lúc này, những người đã từng lên tiếng thay cho Phương Á Lan đều im lặng tự thừa nhận lần này họ đã nhìn lầm cô ta.

Đối mặt với ánh mắt buộc tội và sự thất vọng của mọi người, Phương Á Lan không thể giữ nguyên biểu cảm trên mặt nữa, cô ta định mở miệng giải thích điều gì đó, nhưng cô ta còn chưa kịp nói gì đã bị Trần Tú Lan cắt ngang: “Được rồi, đang trong giờ làm việc, đừng tụ tập ở đây!”

Sau khi Trần Tú Lan nói xong, các đội trưởng của nhóm khác cũng tiến lên ra mặt duy trì trật tự, những người vây xem lần lượt quay trở lại vị trí của họ, giây lát sau lối đi nhỏ chỉ còn lại một mình Phương Á Lan.