Chương 1: Kết Hôn (1)

Đại đội Vân Hà có ba đội, Trương gia thôn phía nam hôm nay rất náo nhiệt, làm năm bàn tiệc rượu, một đám người đang ăn tiệc.

Ở niên đại tất cả mọi người tiết kiệm đồ ăn đồ mặc này, bữa tiệc hôm nay của Trương gia tuy rằng đồ ăn có thịt cũng chỉ có hai món, trong đó có một món còn là thịt cá, nhưng ai đang ngồi ăn cũng đều cực kì vui vẻ.

Dù sao cuộc sống của mọi người đều rất khổ, cho nên loại chuyện tốt như ăn thịt này đều là lúc ăn tết mới có, đương nhiên điều kiện tốt chút mấy tháng cũng có thể ăn một bữa.

Bữa tiệc hôm nay của Trương gia khiến mọi người vô cùng hài lòng, lời hay không ngừng nói ra.

"Vợ Đức Bình, A Xuyên nhà bà cưới cô gái thành phố, về sau bà sẽ hưởng phúc."

"Vợ Đức Bình, con dâu nhà bà lớn lên rất đẹp, sau này cháu trai lớn khẳng định cũng có bộ dáng rất đẹp."

"Đúng đúng đúng, thằng nhóc A Xuyên này vốn đã rất đẹp trai rồi, sau còn cưới vợ xinh đẹp, con của họ khẳng định sẽ rất xinh đẹp."

"Hơn nữa nghe nói con dâu nhà bà là học sinh trung học phổ thông, là người đọc sách, sau này nhất định sẽ cho bà và Đức Bình sống tốt."

"Thật hâm mộ bà đó mẹ Trình Nhạc, Trình Nhạc nhà bà ở bộ đội cưới vợ thành phố, hiện tại A Xuyên nhà bà cũng cưới vợ thành phố, nhà bà đây là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh à?"

"Cô gái này vừa thấy đã biết có khả năng, mẹ Trình Nhạc, về sau bà cứ chờ hưởng phúc đi."

"Mẹ Trình Nhạc......"

Lưu Quế Anh nghe một đám người khen tặng mình, cũng cười nói với các bà vài câu, tuy rằng bà không hài lòng với con dâu mềm mại yếu đuối này, nhưng hôn sự này là do con trai lớn nhà mình tác hợp, gia thế con dâu nhỏ cũng rất tốt, bà chỉ có thể nhận.

Chỉ là lời khen của những người này Lưu Quế Anh không cảm thấy dễ nghe tới thế nào, con dâu trong thành phố bà cũng không phải không có.

Thật sự cho rằng cưới vợ thành phố tốt như vậy sao? Vợ cả nhà bọn họ là người thành phố, còn là một bác sĩ, nhưng bọn họ cũng không có được quá nhiều chỗ tốt.



Con trai đi lính nhiều năm không có thời gian về nhà, cưới con dâu cũng là bác sĩ bên bộ đội, bận đến không rảnh về nhà, Lưu Quế Anh cực kì không hài lòng.

Cũng may con trai út ở lại bên cạnh hai vợ chồng bọn họ, con dâu út tuy rằng cũng là người thành phố, nhưng cô lại đồng ý gả đến quê hương, Lưu Quế Anh hơi thuận đi chút.

Nhưng vừa nghĩ tới con dâu út cho dù là gả xuống nông thôn cũng không xuống đồng làm việc, trong lòng bà có buồn bực. Lúc trước vì sao phải đồng ý Trần gia chứ?

Cưới một đứa con dâu vai không thể gánh tay không thể xách trở về, nhà nông bọn họ làm sao nuôi nổi sao? Dựa vào còn trai út chơi bời lêu lổng nhà bà? Hay là dựa vào tiền mà con trai lớn liều mạng kiếm được trong quân đội?

Bên kia.

"A Xuyên, chúc mừng cậu, cưới được một cô vợ thành phố xinh đẹp." Bạn bè Trương Trình Xuyên có vẻ mặt hâm mộ kính rượu Trương Trình Xuyên.

"Đúng vậy, tất cả mọi người đều cùng lăn lộn, thế nào chỉ cậu có vận may tốt như vậy, cưới vợ xinh đẹp trong thành phố chứ?"

"Vô thanh vô tức lấy một người vợ trong thành, A Xuyên cậu thật sự là có bản lĩnh, tôi cũng muốn cưới một người vợ trong thành xinh đẹp như vậy."

"A Xuyên cậu không biết nhà các cậu ở đại đội chúng ta làm cho người ta hâm mộ cỡ nào đâu, hai anh em các cậu đều cưới vợ trong thành, rất nhiều người hâm mộ."

"Người ta nũng nịu, dáng dấp lại xinh đẹp như vậy, cứ như vậy gả cho cậu sao?"

Trương Trình Xuyên cười híp mắt nghe một đám người khen tặng mình, cũng có người đang nói lời chua xót, nhưng đối với Trương Trình Xuyên lại không có ác ý gì.

Trương Trình Xuyên vừa cùng các anh em uống rượu vừa nhìn về phía trong phòng của mình, trong đó là cô vợ mới của của anh, sau này sẽ cùng anh sống cả đời người.

Thật ra chính Trương Trình Xuyên cũng còn không có suy nghĩ cẩn thận đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên nhận được tin tức anh cả nhà mình tìm cho anh một người vợ.