Chương 4: Hệ Thống Nông Trường (2)

Quên đi, ở niên đại thập niên sáu mươi này có bàn tay vàng dù sao so với không có thì tốt hơn nhiều, cho nên xem như hệ thống nông trường này thật sự thiên vị Trương Trình Xuyên cũng không sao, có thể làm cho cô sống tốt thì đã đủ rồi.

Trần Hạ Nguyệt nhìn cấp 0 góc trên bên trái màn hình còn cả có số dư kim tệ phía sau, số dư một trăm vạn kim tệ, hình như là tiền gửi ngân hàng kiếp trước của cô?

Kiếp trước Trần Hạ Nguyệt là một blogger ẩm thực, bởi vì tài nấu nướng của cô tốt hơn nữa đối tượng hợp tác cũng rất tốt, tiền cô kiếm được không ít. Một trăm vạn là do Trần Hạ Nguyệt để dành nhiều năm, tương cô làm bán chạy kiếm được chút tiền, không đến mức không ăn nổi cơm.

Trần Hạ Nguyệt nhìn một trăm vạn kim tệ, rất hài lòng.

Lúc cô mười bốn tuổi ba mẹ cô ly hôn, mẹ cô rất nhanh đã dẫn theo cô tái giá, nửa năm sau ba cô cũng tái hôn.

Sau đó Trần Hạ Nguyệt ở bên mẹ không tốt nhưng cũng không kém, cũng không ở chung nhiều với ba cô, tình cảm xem như không tệ nhưng cũng không tốt lắm. Về phần mẹ cô, một lòng một dạ đặt ở việc lấy lòng con riêng của chồng mới, Trần Hạ Nguyệt là con gái ruột thì bà ấy không quản.

Tuy rằng cơm áo không lo nhưng Trần Hạ Nguyệt lại không cảm nhận được bao nhiêu tình thương của mẹ, ba cô bên kia cũng rất nhanh sinh ra con trai, càng thêm không quan tâm đến cô con gái này.

Sau đó Trần Hạ Nguyệt không thi đậu đại học tốt, mẹ cô còn chỉ trích cô ngu xuẩn, mắng cô không biết cố gắng làm mất mặt bà. Sau đó Trần Hạ Nguyệt đi thành phố khác học đại học, càng thêm ít khi về nhà.

Tiền Trần Hạ Nguyệt tự mình tiết kiệm, cô không mua nhà mà là thuê phòng, tiền tiết kiệm vốn là định mua nhà tốt chút.

Tình cảm Trần Hạ Nguyệt và cha mẹ kiếp trước không tính là tốt, cho nên xuyên đến thập niên sáu mươi cô cũng không có gì khổ sở hay luyến tiếc, nhiều nhất chính là khổ sở thập niên sáu mươi quá nghèo, luyến tiếc đồ ăn phong phú và tiện lợi khoa học kỹ thuật thế kỷ 21.



Cô lại không lo lắng mình không còn thì mẹ cô sẽ làm sao bây giờ, không lo lắng tiền của mình hiện tại đều biến thành kim tệ thì mẹ cô không có tiền làm sao bây giờ.

Cha dượng cô có tiền, mà cô hiện tại xuyên qua, như vậy đối tượng mà cô hợp tác nghiên cứu tương cũng không thể nuốt riêng lợi nhuận của cô chứ? Tất nhiên là cho cha mẹ cô.

Đối với Trần Hạ Nguyệt, sau khi mình xuyên qua để cha mẹ kế thừa cổ phần của cô gì đó không có gì bất mãn, cha mẹ cô sinh con cô, nuôi lớn cô, mặc dù tình yêu cho cô không nhiều lắm nhưng cũng không ngược đãi cô, kết quả như vậy đã rất tốt.

Trần Hạ Nguyệt nhìn chút hạt giống có thể trồng, hiện tại chỉ có lúa mì mở khóa, cho nên cô mua lúa mì. 10 đồng vàng là có thể mua hạt giống lúa mì trồng năm phần đất, rất tốt.

Trần Hạ Nguyệt nhìn đếm ngược trên màn hình, 20 phút, nói cách khác những ruộng lúa mì này chỉ cần trồng 20 phút là có thể chín rồi thu hoạch sao?

Nói như vậy, năm phần đất cũng có thể khiến cho cô làm giàu.

Nông trường nhà người ta hoặc là khởi bước từ một mẫu, khởi bước từ mười mẫu, thậm chí còn có trăm mẫu, vạn mẫu. Chỉ có nông trường của cô chỉ có năm phần đất, nhưng không gian nông trường của cô có thời gian thu hoạch nhanh, dù chỉ là năm phần đất cũng có thể trồng được rất nhiều lương thực.

Trần Hạ Nguyệt lại mua trại nuôi gà, cấp 0 cũng có thể mở khóa trại nuôi gà, nhưng trại nuôi lợn, trại bò sữa và trại cừu cần đạt tới cấp bậc đặc biệt mới có thể mở khóa.

Trần Hạ Nguyệt mua kiến trúc của trại nuôi gà, sau đó mở trại nuôi gà, mua hai con gà để nuôi. Con thứ ba cần rất nhiều kim tệ, Trần Hạ Nguyệt không muốn thoáng cái đã tiêu hết kim tệ của mình, cho nên nuôi hai con gà là được.

Mà trại nuôi gà cần thời gian 6 giờ mới có thể thu hoạch trứng gà, Trần Hạ Nguyệt cảm thấy mình chờ được, hiện tại cô rất nhớ mùi vị trứng gà.