Chương 43: Oán Người, Khoe Ân Ái (1)

"Nghe nói thân thể của cô không tốt à? không ở nhà dưỡng mà đi ra làm gì? Đã không xuống đồng làm việc thì nên rúc ở trong nhà, đi ra ngoài làm gì?"

Ngụ ý của cô ta chính là, nếu không làm việc chỉ làm ổ ở nhà thì không cần đi ra ngoài mất mặt xấu hổ, xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm?

Trần Hạ Nguyệt nhìn đối phương, lại nhìn những cô gái khác đi theo bên cạnh cô ra, thần sắc của họ cũng không kém nhiều lắm.

Trần Hạ Nguyệt nhướng mày, chẳng lẽ mấy người này đều thích Trương Trình Xuyên?

Cô gái mở miệng trào phúng Trần Hạ Nguyệt có bộ dạng xem như không tệ, nhưng so với Trần Hạ Nguyệt hiện tại mà nói kém rất xa, mà một cô gái khác bên cạnh cô ta có bộ dạng rất xinh đẹp.

Đương nhiên vị kia thoạt nhìn kém có hơi xa Trần Hạ Nguyệt hình tượng ốm yếu hiện tại, đối phương có tướng mạo rất xinh đẹp hào phóng.

Nhưng Trần Hạ Nguyệt sao càng nhìn càng thấy có hơi không thích hợp?

"Chị dâu này, thân thể của chị không tốt thì đừng đi ra, hóng gió bị cảm lạnh bị bệnh thì làm sao bây giờ? Vẫn nên ở nhà nghỉ ngơi đi, nếu chị bị bệnh anh Trình Xuyên sẽ lo lắng." Vẻ mặt cô gái diện mạo xinh đẹp hào phóng lộ ra biểu tình muốn tốt cho Trần Hạ Nguyệt.

Trần Hạ Nguyệt: "..." Cô biết vì sao cảm thấy có hơi không thích hợp, hoa sen trắng hay trà xanh gì đó? Không xứng với diện mạo của cô đâu, cô gái à.

Trần Hạ Nguyệt phun tào vài câu ở trong lòng, trên mặt lại hiện lên nụ cười, vẻ mặt yếu ớt nói, "A Xuyên lo lắng tôi buồn bực ở nhà sẽ không tốt cho thân thể, cũng không tốt với tâm tình, cho nên trước khi bắt đầu làm việc đã bảo tôi ra ngoài giải sầu.”



Trần Hạ Nguyệt "nhu nhược" nói, "A Xuyên cũng thật là, anh ấy còn nói tôi vừa mới gả đến thôn không quá quen thuộc thôn, còn định tự mình dẫn tôi đi dạo quanh, để tôi quen thuộc hoàn cảnh. Nhưng các cô cũng biết, A Xuyên còn phải kiếm tiền, tôi không cho anh ấy dẫn tôi ra ngoài. A Xuyên cũng quá tốt với tôi, quá quan tâm tôi, thật sự làm cho người ta ngượng ngùng mà." Trần Hạ Nguyệt có vẻ mặt thẹn thùng nói.

Các cô gái: "......”

Mấy cô gái bị lời nói của Trần Hạ Nguyệt làm cho sắc mặt có hơi vặn vẹo, nhưng phẫn nộ trong lòng lại không phát tiết ra được, các cô không dám động tay động chân với Trần Hạ Nguyệt, ai cũng biết thân thể của cô không tốt, vạn nhất lúc động thủ cô phát bệnh thì làm sao bây giờ?

Các cô gánh không nổi trách nhiệm này, chỉ có thể nhìn bộ dáng "thẹn thùng" của cô rồi tự ghê tởm chính mình.

"Đúng rồi, mấy vị cùng một thôn với A Xuyên, các cô hẳn là tương đối hiểu rõ A Xuyên, có thể nói với tôi biết chuyện trước kia của A Xuyên không? A Xuyên nói với tôi trước kia không có thích cô gái nào khác, tuy rằng sau khi tôi nghe thì rất vui vẻ, nhưng cô gái bộ dạng xinh đẹp trong thôn không ít, anh ấy thật sự chưa từng thích ai sao? Ai, A Xuyên nói anh ấy thích tôi như vậy, bộ dạng các cô gái khác đẹp hay không đẹp anh ấy đều không chú ý tới, tôi không quá tin tưởng đâu. Các cô biết A Xuyên trước kia có thân thiết với cô gái không?"

Các cô gái: "......”

Các cô ấy thật đúng là chưa từng thấy Trương Trình Xuyên thân thiết gì với cô gái trẻ tuổi, bởi vì tên kia hoặc là độc lai độc vãng, hoặc là đều sẽ đi lại với thanh niên không kém tuổi anh lắm, thật sự không đối đãi với cô gái nào bằng con mắt khác.

Vừa nghĩ tới đây tâm lý các cô gái lại không cân bằng, nhất là cô gái dẫn đầu, quan hệ giữa anh trai cô ta và Trương Trình Xuyên không tệ, nhưng mà Trương Trình Xuyên lại không có đãi ngộ đặc biệt gì với cô ta.

Khuôn mặt kia của Trương Trình Xuyên hấp dẫn biết bao, nhưng Trương Trình Xuyên không dựa vào khuôn mặt của anh chơi chiêu trò với các cô gái trẻ tuổi, các cô thật sự rất thất vọng.