Chương 7: Sủi Cảo Nhân Thịt Heo Cải Trắng (1)

Trần Hạ Nguyệt vừa thu thập đồ cưới, vừa cứ qua 20 phút thời gian thu hoạch lúa mì một lần, hệ thống nông trường này xem như là đồ cho cô gϊếŧ thời gian nhàm chán.

Sau khi Trần Hạ Nguyệt thu thập đồ cưới của mình xong thì nằm nghỉ ngơi trong chốc lát, thân thể này của cô tuy đã dưỡng rất khá, nhưng cũng không khá hơn chút nào, hơn nữa lúc trước đã từng phát bệnh, hiện tại xem như chưa khôi phục lại trình độ sức khỏe ban đầu.

Hơn nữa tối hôm qua mới động phòng, Trần Hạ Nguyệt lần đầu tiên trải qua chuyện này đương nhiên cũng phải nghỉ ngơi, không có khả năng bận rộn cả buổi sáng không dừng lại được.

Trần Hạ Nguyệt rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, cho dù vật tư thập niên sáu mươi thiếu thốn thì thế nào? Dù sao cô cũng đã tới, còn có thể đổi ý xuyên về sao?

Trần Hạ Nguyệt nhắm mắt nghỉ lại trong chốc lát, chờ thời gian báo hiệu lúa mì chín cần thu hoạch vang lên thì đứng lên thu hoạch lúa mì, sau khi thu hoạch lúa mì lại trồng tiếp thì cũng không mất mấy phút, Trần Hạ Nguyệt nhắm mắt lại một phút là có thể làm xong.

Trần Hạ Nguyệt nhìn lúa mì mình chất trong kho, hiện tại đã đại khái có chín ngàn cân, Trần Hạ Nguyệt không giữ lại hết, mà là bán khoảng sáu ngàn cân lúa mì cho hệ thống.

Hệ thống có thu hồi cây trồng sản xuất trong nông trường, ngoại trừ cây giống thì hệ thống cũng sẽ thu hồi các loại cây trồng vật nuôi, hoặc là có thể để lại gia công thành thức ăn gia súc hoặc là phân bón, cho nên Trần Hạ Nguyệt không giữ tất cả lúa mì thu hoạch được, sẽ bán một phần cho hệ thống.

Trần Hạ Nguyệt gia công tất cả ba ngàn cân lúa còn lại mì thành bột mì, lúa mạch gì gì đó cô cất giữ chuẩn bị về sau dùng để cho heo ăn, đương nhiên trại nuôi gà hiện tại cũng có thể dùng lúa mạch cho gà ăn.

Trần Hạ Nguyệt nhìn vào kho chứa mấy ngàn cân bột mì, cô đương nhiên ăn không hết nhiều bột mì như vậy, nhưng lại có thể bán đi.

Hiện tại tuy rằng khoảng cách từ hạn hán đã trôi qua nhiều năm, nhưng niên đại này vốn là niên đại vật tư thiếu thốn, lương thực gì đó đương nhiên cũng không đủ ăn.

Trần Hạ Nguyệt nghĩ có thể dùng bột mì đổi lấy tiền, nhưng mà cô nên đổi tiền như thế nào? Thân thể của cô không tốt lắm, bắt cô đi làm thì làm sao bây giờ?



【 Dò xét thấy khổ não của chủ nông trường, xin hỏi có muốn bổ nhiệm phó chủ nông trường hay không? 】

Trần Hạ Nguyệt nhìn hàng chữ to trên màn hình, hơi nhíu mày, phó nông trường là có ý gì? Có nghĩa là, ngoài cô ra, còn có một người có thể trói buộc nông trường của cô có phải không?

Trần Hạ Nguyệt nhìn xuống phía dưới hàng chữ này còn có một hàng chữ nhỏ, gì mà "thuyết minh cơ chế phó nông trường", Trần Hạ Nguyệt mở ra thuyết minh này.

Sau khi cô nhìn thấy thuyết minh này thì đã hiểu được phó chủ nông trường là có ý gì, nói trắng ra chính là bạn đời của chủ nông trường, được hưởng không kém nhiều lắm quyền lợi với chủ nông trường nhưng sẽ không thể phản bội chủ nông trường.

Nói cách khác Trần Hạ Nguyệt muốn bổ nhiệm phó chủ nông trường cũng chỉ có thể bổ nhiệm Trương Trình Xuyên, mà bổ nhiệm anh làm phó chủ nông trường, sau này Trương Trình Xuyên sẽ không thể phản bội cô.

Không phải chỉ có về mặt tình cảm hay hành vi.

Trần Hạ Nguyệt rất hài lòng với chức năng này, nhưng cô vẫn định chờ Trương Trình Xuyên trở về hỏi lại anh, nếu anh đồng ý thì chức phó nông trường này sẽ cho Trương Trình Xuyên làm.

Nếu Trương Trình Xuyên trở thành phó chủ nông trường, Trần Hạ Nguyệt muốn lấy đồ từ nông trường ra thì có thể lấy ra, không cần tránh Trương Trình Xuyên, lại còn có thêm một người giúp cô yểm hộ.

Bột mì trong kho cũng có thể giao cho Trương Trình Xuyên xử lí, để anh lấy ra bán đổi lấy tiền.

Trần Hạ Nguyệt thử chút, đồ trong nông trường có thể lấy ra, cho nên Trần Hạ Nguyệt cầm một cân bột mì đi ra chuẩn bị làm sủi cảo.

Ngày hôm qua còn thừa chút thịt, cho nên Trần Hạ Nguyệt định làm sủi cảo nhân thịt heo cải trắng. Mà cô vừa mới gả tới, ăn chút thịt thì cũng không ngạc nhiên, ai bảo nhà mẹ đẻ của cô có gia cảnh tốt chứ?