Chương 2: Trở thành mẹ

Trong lúc Trình Như Lan suy nghĩ phải làm sao bây giờ thì cửa sân bị người đẩy ra từ bên ngoài, sau đó có hai nam hài mặc quần áo rách nát từ ngoài cửa đi vào, thoạt nhìn giống như một cặp huynh đệ sinh đôi, khuôn mặt rất giống, nhưng bởi vì thân hình khá nhỏ gầy cho nên cô không nhìn ra được hai nhóc con này khoảng bao nhiêu tuổi.

Lúc cô đang chuẩn bị chào hỏi với bọn họ, nam hài đi ở phía sau nhìn thấy cô thì đột nhiên thân mình run lên, sau đó lại trấn định xuống.

Trình Như Lan thấy kỳ lạ trong lòng, lại nghe được bên tai truyền đến hai tiếng gọi “mẹ”.

Trong lòng cô lộp bộp một cái, không thể tin được mà chỉ vào cái mũi của mình nới với hai huynh đệ: “Vừa rồi hai đứa gọi ta là gì?”

Tuy rằng hai huynh đệ không hiểu vì sao cô lại hỏi vấn đề kỳ lạ như thế, nhưng vẫn gọi hai tiếng “mẹ!”

Lúc này Như Lan nghe rất rõ, cũng đã biết là có chuyện gì xảy ra, không nghĩ tới cô không chỉ xuyên qua mà còn trở thành mẹ!

Trình Như Lan hoàn toàn không ngờ được sẽ là loại tình huống này, ở hiện tại cô vẫn là một tiểu mỹ nữ, chưa từng yêu ai, không nghĩ tới không chỉ bỗng dưng xuyên qua mà còn nhảy qua việc kết hôn sinh con, trực tiếp xuyên qua thành một nữ nhân đã sinh ra ba đứa con.

Hiện tại tâm tình của cô rất khó chịu, mặc cho ai từ một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân biến thành một phụ nữ đã kết hôn còn mang theo 3 đứa nhỏ thì trong lòng cũng sẽ không vui, Như Lan rất muốn đi phát tiết một chút cảm xúc.

Nhưng mà nhìn hai đứa nhỏ nhút nhát đứng trước mặt mình, Như Lan lại cố gắng kiềm chế tính tình của mình lại, trên mặt lại treo lên nụ cười một lần nữa, không muốn làm hai huynh đệ sợ hãi.

Đúng lúc này, trong phòng lại vang lên tiếng khóc nhỏ bé yếu ớt. Thiếu chút nữa đã quên trong phòng còn có một đứa nhỏ, Như Lan ảo não nghĩ.

“Mẹ, để con cho em trai ăn chút đồ ăn, em trai đói bụng rồi!”

Đứa bé vừa nói chuyện chắc là anh cả, đôi mắt to tròn hơi mở to ra, lấy dũng khí nói với Như Lan.

Trình Như Lan nhìn ra được mấy đứa trẻ đều rất sợ cô, liền dịu dàng nói với thằng bé: “Con định cho em trai ăn cái gì, trong nhà không có đồ thích hợp cho em trai ăn!”

“Mẹ, trong nhà còn khoai lang đỏ, để con đi nấu lên rồi đút cho em trai ăn, em trai có thể ăn cái này”. Dường như sợ Như Lan không cho cậu bé cho em trai ăn, cậu bé thật cẩn thận mà nói.

Trình Như Lan thấy bộ dáng của hai huynh đệ rất sợ cô, liền không nói thêm cái gì nữa, để cho bọn họ đi vào luộc một nồi khoai, cô sợ nếu mình hỏi thêm câu gì nữa thì chắc một đứa bé khác bên cạnh sẽ sợ hãi tới mức khóc ra ngoài.

Trong lòng Như Lan cũng rất buồn bực, rốt cuộc nguyên chủ là người như thế nào mà lại khiến cho hai đứa bé này sợ cô ta như thế.

Hơn nữa cô cũng muốn biết lý do vì sao cô lại xuyên tới đây. Nhưng cô lại nghĩ đến ba đứa trẻ này sao lại có cảm giác giống với cốt truyện mà hôm qua cô vừa đọc thế nhỉ!

Trong cuốn sách kia thì nữ xứng ác động đúng là có ba đứa con, đứa thứ nhất và thứ hai là huynh đệ song sinh, hiện tại chưa đến 5 tuổi, đứa thứ ba là 2 tuổi.

Nữ xứng ác độc kia đối xử với con của mình rất tệ, mỗi ngày không phải đánh thì chính là mắng, còn thường xuyên không cho bọn họ ăn cơn, ngẫu nhiên vẫn là các hàng xóm không nhìn được, cảm thấy mấy đứa trẻ này quá đáng thương, liền cho bọn họ một chút cơm ăn.