Chương 42: Ngày lành vẫn ở phía sau

Cha Trình nhắc tới chuyện này đã nổi giận, lúc đó may là Mãn Duệ có nhân phẩm tốt nên đã đồng ý, nếu không cái mặt già của ông ấy bị đứa con gái bất hiếu này làm mất hết.

“Ai da, chuyện qua rồi đừng nhắc lại, bây giờ không phải tốt rồi sao, có thêm ba đứa cháu ngoại nhỏ đáng yêu!” Trình Hải Quân nhìn thấy cha nổi giận lập tức nói xen vào.

Nghĩ tới ba đứa cháu ngoại, cha Trình cũng không còn tức giận.

Còn lúc này Trình Như Lan suy nghĩ, hóa ra thật sự là nguyên chủ ngang ngược la hét ăn vạ Chu Mãn Duệ.

Mẹ Trình lập tức ôm đứa bé vào lòng, đùa giỡn với cậu bé, “Tam Bảo, có nhận ra bà ngoại không, bà là bà ngoại nha!”

Từ khi sinh cậu bé ra tới nay, mẹ Trình chưa từng gặp Tam Oa lần nào, đứa bé cũng không sợ người lạ, cất giọng ngây thơ gọi: “Bà ngoại!”

“Ai, thật ngoan, bà ngoại vô cùng yêu thương cháu!”

Mẹ Trình hào hứng ôm cậu bé nói.

Trình Hải Quân lấy khoai lang đỏ được sấy khô trong nhà, đem ra cho hai cháu ngoại ăn, trước kia hai đứa bé rất thích ăn.

Trình Như Lan thấy người nhà mẹ đẻ đều thích ba đứa nhỏ này, hèn gì hai anh em nghe thấy được đến nhà ông ngoại bà ngoại lại vui vẻ như vậy.

“Cha mẹ, đây là một số thứ con mang cho mọi người, bánh quy và kẹo này để dành cho con chị hai đến chơi, cho chúng ăn!”

Như Lan lấy hai bịch bánh quy và hai bịch kẹo đưa hết cho mẹ Trình.

Mẹ Trình vừa thấy bánh quy quý giá như vậy, còn có kẹo thì lập tức từ chối, “Lan Tử, món ăn đắt đỏ như vậy, con để dành cho ba đứa nhỏ ăn, mang đến làm gì, phí tiền, nhanh cất đi, lúc nào về thì các con mang về nhà ăn đi.”

Cha Trình cũng nói: “Lan Tử, cái này để lại cho bọn nhỏ ăn, đừng tiêu tiền phung phí như vậy, hiện giờ con còn ba đứa con phải chăm sóc, sau này để dành một chút cho con cái, Mãn Duệ để con giữ tiền nên con không được sử dụng tuỳ tiện.”

“Cha mẹ, cha mẹ yên tâm đi, sau này con sẽ để dành cho con cái, cũng sẽ chăm sóc tốt ba đứa nhỏ, hai người không cần lo lắng cho con.”

“Nhưng mà những món ăn đó, ba mẹ nhận đi, trong nhà vẫn còn để lại cho mấy đứa nhỏ, chúng cũng không ăn hết nhiều như vậy.” Trình Như Lan khuyên.

Cuối cùng thật sự không thể từ chối Như Lan, mẹ Trình đã nhận lấy, định chờ mấy đứa cháu ngoại đến thì sẽ cho chúng ăn.

Nói thật, gả ba con gái đi chỉ có con thứ ba gả đến chỗ tốt nhất, kiếm được người chồng là một sĩ quan, tuy rằng cả năm chồng không có ở nhà, không thể chăm sóc được mấy mẹ con họ, nhưng ít nhất con gái thứ ba của nhà họ không phải lo chuyện ăn uống, cũng không cần xuống ruộng làm việc.

Hiện tại Lan Tử có thể nghĩ thông suốt, sau này sống thật tốt, ngày lành của cô vẫn còn ở phía sau!

Không giống chị cả, chị hai trải qua cuộc sống cực khổ, ngay cả con gái và cháu gái đều gầy không ra dáng vẻ gì, nhưng tình cảm vợ chồng các cô ấy tốt, bà ấy cũng không nói gì.