Chương 3.1: Tiền riêng

“Được rồi, còn chưa có tắm rửa nữa, cả người đầy mồ hôi thối mà đến cạnh con gái, anh không sợ làm con bé ngạt thở hả.” Cố Nhã Cầm còn đang cho con gái uống sữa, Cố Kiến Nghiệp liền bước đến bên cạnh nhìn chằm chằm. Mặc dù đã có ba đứa con nhưng Cố Nhã Cầm không quá quen, mắc cỡ đỏ mặt, ở dưới ánh nến càng trở nên tươi đẹp quyến rũ.

“Con gái chúng ta sao có thể ghét bỏ ba nó chứ.” Cố Kiến Nghiệp không chút nghĩ ngợi mà nói, hung hăng thơm vài cái ở trên khuôn mặt hồng phơi phới của Cố An An, thơm xong con gái bèn bước đến bên cạnh Cố Nhã Cầm, “Hơn nữa, không phải em thích nhất cả người đầy mùi vị đàn ông của anh à?” Giọng nói của hắn trầm thấp khàn khàn, âm cuối kéo dài mang theo một xíu mập mờ.

“Trẻ con còn ở đây nè, anh nói bậy gì đấy.” Cố Nhã Cầm tức đánh Cố Kiến Nghiệp vài cái, vừa tức vừa thẹn.

Cố Kiến Nghiệp nhìn vợ nổi giận lại nhìn hai đứa con trai trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm hắn, sờ cái mũi, chẳng qua hắn không bao giờ sẽ thừa nhận mình có vấn đề. Ai bảo vợ làm người yêu mến như vậy chứ, đều kết hôn nhiều năm như vậy mà vẫn còn thẹn thùng như lúc mới cưới làm hắn nhìn liền muốn trêu chọc.

Cố An An nhìn ba mẹ mới ve vãn đánh yêu, ba mẹ đời này nhìn qua cảm tình dường như thực tốt, hơn nữa ba mới và mẹ mới hình như đều rất thương yêu mình. Trong lòng cô như có như không một tí chờ mong, có lẽ đời này cô rốt cuộc có thể có được một gia đình ấm áp.

“Nói chuyện đứng đắn này.” Cố Kiến Nghiệp đứng đắn lại vẻ mặt, thật cẩn thận móc ra một chồng tiền hào rải rác từ trong túi.

Cố An An nhìn đều là tiền giấy 1 xu, mệnh giá lớn nhất vẫn là tờ tiền 1 đồng bản cũ từ hồi xa xăm trước kia, những tiền giấy 1 xu ấy cô lớn như vậy còn chưa thấy qua một tờ, nhỏ hơn tiền giấy bình thường một xíu, mặt trên viết Ngân hàng nhân dân Trung Quốc, phía bên phải in chiếc xe tải lớn. Cố An An mắt sắc mà nhìn đến phía trên in năm 1955, lập tức giật mình, tiền giấy sớm như vậy đã sớm đình chỉ lưu thông rồi, rốt cuộc cô sống lại ở niên đại nào đây?

Đầu nhỏ của Cố An An nhanh chóng chuyển động, nhìn chữ trên tiền giấy thì vị trí niên đại hiện tại cô đang ở nhất định là ở sau năm 55, chả trách cách bài trí trong nhà đơn sơ cũ kỹ như thế, ở niên đại này trái lại là bình thường.

“An An của chúng ta thế mà là bé nhóc tham tiền, nhìn chằm chằm những đồng tiền này ngay cả cơm cũng không chịu ăn.” Cố Kiến Nghiệp cười với vẻ mặt yêu chiều, thấy con gái bảo bối nhìn chằm chằm chồng tiền giấy trên tay của hắn bèn trêu ghẹo, “Ba tích cóp những tiền này cho An An chúng ta, để An An đọc sách vào đại học, làm người thành phố, còn phải tích cóp mua máy may xe đạp cho An An chúng ta, làm mọi người đều hâm mộ con gái bảo bối của Cố Kiến Nghiệp ba đây.”

Cố Kiến Nghiệp nói tràn đầy tin tưởng, tương lai của con trai đều phải dựa vào bọn nó đi lăn xả, nhưng con gái không giống nhau, An An yêu kiều mềm mại nên được nâng trong lòng bàn tay. Người làm ba như hắn nhất định sẽ bưng những đồ vật tốt nhất trên thế giới đến trước mặt bé, không thể để bé chịu tủi thân dù một chút.

“Nào có ai làm ba như anh thế hả, cũng không sợ chiều hư con cái không ai muốn.” Cố Nhã Cầm nói một cách hờn dỗi, người đàn ông nhà cô thật đúng là kỳ quái, người ta ai chả thích con trai cơ chứ, cố tình hắn nằm mơ đều mong con gái, “Cũng không thấy anh thích mấy chị em Cố Hồng, đối xử với mấy đứa chẳng khác gì cháu trai Hướng Quốc, sao tới trên người An An anh lại thích con gái chứ.”

“Em nghĩ anh ngu hả, kia lại chẳng phải hạt giống của anh, đầu anh có hố mới bỏ con cái mình không chiều, nào có lòng dạ rãnh rỗi đi quan tâm con nhà người ta. Mấy đứa nó có anh cả anh hai nhìn rồi, người làm chú ba như anh đương nhiên là tận tâm tận lực chiều con nhà mình thôi.”

Cố Kiến Nghiệp chạm vào đầu vợ, hắn luôn luôn chướng mắt hai người anh trai giống như người gỗ vậy, đều là con cái của cha mẹ, cha mẹ hắn lại không phải bất công ngay từ đầu. Chẳng biết nói lời dễ nghe gì cả, không biết cha mẹ cũng phải được dỗ dành, cứ như vậy còn muốn lấy được chỗ tốt từ hai người già, xứng đáng qua cuộc sống khổ cực.

Chẳng qua như thế cũng tốt, cha mẹ đau một nhà mình, hắn có thể được đến chỗ tốt cũng nhiều hơn, Cố Kiến Nghiệp trước nay chưa che giấu sự ích kỷ của mình, lòng dạ hắn nhỏ chỉ bao dung được một nhà mình, còn có cha mẹ. Đến nỗi hai người anh trai, đó chính là nhà người khác, hắn không đỏ mắt cuộc sống nhà người khác trôi qua tốt, trôi qua không tốt cũng đừng nghĩ chiếm tiện nghi từ trên người hắn. Kim khố nhỏ của hắn chỉ thuộc về con gái bảo bối.

Cố Nhã Cầm có thể đi cùng với Cố Kiến Nghiệp thì lòng dạ cũng chẳng lớn bao nhiêu, làm một cô gái được Cố Bảo Điền và Miêu Thúy Hoa nuông chiều lớn lên, tính tình cô hơi yêu kiều, không giống các cô gái trong thôn, chịu không được tủi thân lại chịu không nổi mệt.