Chương 22

----

Sau khi nghiêm túc cẩn thận điều tra mới kết luận đây là tai nạn, hiện tại có kết quả điều tra, cô sợ Thẩm Uyển nghĩ linh tinh, đến lúc đó quan tâm vào những chuyện vụn vặt ảnh hưởng đến sân khấu.

"Cô, em biết rồi."

Dù trong lòng Thẩm Uyển nghĩ như thế nào, vẻ mặt cô vẫn nghiêm túc đồng ý.

Thời gian không còn nhiều, mọi người lại tranh thủ luyện tập một lúc, cô Lý mới thông báo buổi luyện tập hôm nay kết thúc.

Trình Anh giải quyết xong chuyện của mình, đi tới chờ Thẩm Uyển cùng đến căng tin ăn cơm.

Ăn cơm xong trên đường trở về ký túc xá, cô ấy không nhịn được hỏi:

"Uyển Uuyển, trước đây Tưởng Linh Linh luôn tỏ vẻ không vui, tức giận với cậu, lại không phục cậu, sao cậu biết không phải do cô ta làm?"

Thẩm Uyển thấy rất kỳ lạ, vì sao người của đoàn văn công lại nghi ngờ Tưởng Linh Linh muốn hại mình.

"Đây không phải là chuyện rất bình thường sao.

Mỗi lần cô ta cạnh tranh vị trí vũ công chính đều thua cậu, ngay cả Julie mạnh hơn cô ta cũng nhận thua tình nguyện đến tiểu đội thứ hai, cô ta vẫn nhất quyết đòi vị trí múa chính của tiểu đội số một với cậu.



Hơn nữa, tớ nghe người ta nói trong tay Tưởng Linh Linh có chìa khóa hội trường, cậu nghĩ xem không phải cô ta làm thì là ai làm, thiên thời địa lợi nhân hòa nha."

Trình Anh nói xong lại nói thêm cho cô biết:

"Mấy ngày nay cậu không có ở đây, rất nhiều người trong đoàn đều đoán là Tưởng Linh Linh giở trò, cố ý hại cậu bị thương không lên sân khấu được.

Cô ta muốn thay thế vị trí múa chính của cậu, có người còn thấy cô ta tập múa."

"Chắc là không phải cô ấy."

Thẩm Uyển không phải đang giải thích thay Tưởng Linh Linh, cô ta đối xử với mọi người không tốt, nhưng tính cách không xấu.

Thẩm Uyển từng tận mắt chứng kiến cô ta tập luyện đến khuya sau khi mọi người đã tập luyện xong. Một người kiêu ngạo chắc chắn sẽ muốn dựa vào thực lực của mình để thắng cô.

Trình Anh không hiểu vì sao Thẩm Uyển lại cho rằng Tưởng Linh Linh không phải loại người như vậy, cô ấy cũng không thấy hai người lén lút liên lạc gì.

Thẩm Uyển bước lên bậc thang cuối cùng, rẽ vào hành lang mới nói cho cô biết:

"Tưởng Linh Linh đến hội trường là do cô ấy thường xuyên tập luyện ở đó, tớ đã tận mắt nhìn thấy."

"Cô ta đến đó tập luyện, không phải càng dễ cho cô ta gian lận hơn sao?"



Trình Anh vừa đi vừa hỏi, ngẩng đầu thấy Bạch Tiểu Quyên đang phơi quần áo ở hành lang phía trước.

Tóc cô ấy ướt đẫm xõa xuống vai, nhìn là biết vừa tắm xong.

Trình Anh và Thẩm Uyển ở chung một ký túc xá, là phòng thứ hai bên phải tầng hai.

Do hai người đều thăng cấp, nên hiện tại phòng cho tám người mới chỉ có ba người, trong ký túc xá ngoài Thẩm Uyển và Trình Anh, còn có Bạch Tiểu Quyên mới chuyển vào tháng năm năm nay.

"Tiểu Quyên đã tắm rồi à, cậu đến căng tin chưa?"

Trình Anh đi bên cạnh Thẩm Uyển, chào hỏi Bạch Tiểu Quyên.

Bạch Tiểu Quyên đang giơ gậy phơi quần áo ra cửa, phơi quần áo lên, sau khi buông tay xuống mới nói: "Vẫn chưa, hôm nay tập luyện ra nhiều mồ hôi quá, tớ về tắm trước."

"Vậy cậu nhanh đi đi, hôm nay trong căng tin có món sườn hầm khoai tây, nếu đi muộn là không kịp đâu."

Thẩm Uyển đi vào ký túc xá trước, mở tủ quần áo chuẩn bị lấy quần áo đi tắm.

Trình Anh nói chuyện với Bạch Tiểu Quyên mấy câu, sau đó vẫn muốn tiếp tục vấn đề vừa rồi: "Uyển Uyển, cậu vẫn chưa nói cho tớ biết, vì sao cậu lại tin Tưởng Linh Linh?"

"Rất đơn giản, cậu cũng biết có nhiều người trong đoàn văn công từng có xích mích với cô ấy, nhưng cậu có thấy cô ấy dùng thủ đoạn trả thù ai không?"