Chương 11: Phòng Bếp Của Nhà Trẻ 2

Tiếp đó đi đến phòng chứa đồ.

Đồ bên trong phòng chứa không nhiều, bởi vì ngày xuyên đến chính là ngày dỡ hàng. Lúc Tống Hòa bị đập ngã xuống đất, còn có một ít đồ chưa được dọn vào trong.

"Có hơn ba túi gạo, hơn hai túi bột mì."

Tống Hòa nhìn sức nặng 25kg của mỗi túi gạo, thở phào nhẹ nhõm.

Cô không biết gạo và bột mì này có thể sử dụng bao lâu, nhưng nhìn từng túi lương thực này liền cảm thấy rất yên tâm.

Trừ những cái này ra, Tống Hòa còn thấy được nửa thùng bột gạo ở dưới giá sắt, đây cũng được tính là món chính.

Cô ghi lại trên quyển sổ, thuận tiện xếp món chín ngăn ngắn lại vào một chỗ, ngay cả mấy cái bỉ đỏ khoai tây và hai thùng khoai lang cũng được đặt cùng một chỗ.

Thật ra dưới tình huống này, khoai lang càng dễ dùng hơn.

Chỉ là khoai lang này, Tống Hòa nghiêm túc quan sát mấy lần, hình như khoai lang này là khoai lang ruột đỏ, khác một trời một vực với loại mà mấy ngày nay cô ăn.

Nếu như bị người khác nhìn thấy, cũng không biết giải thích như thế nào.

Sau khi kiểm kê xong món chính có thể lấp đầy bụng, tiếp theo chính là các loại gia vị dầu muối không thể thiếu.



Trong phòng bếp, muối là nhiều nhất. Muốn là gia vị mua nhiều để dự trữ, nhưng trong trí nhớ của Hà Hoa, niên đại này không thiếu muối.

Mà là thiếu dầu.

Mỗi ngày trước khi xào rau, ,một nhà Hà Hoa đều dùng vải dính chút dầu lau lên nồi sắt một chút, sau đó trực tiếp xào đồ ăn.

Lúc xa xỉ, thì chính là dùng thịt mỡ lau nồi, Nhưng "Ra tay hào phóng" như vậy chỉ là vào lúc ăn tết, hoặc là nhà nông bận bịu một thời gian dài mới làm như vậy.

Tống Hòa từng nghe dì quản lý ký túc xá ở trường đại học nói, năm đó nhà của bà ấy mỗi tháng mỗi người chỉ có hai lạng dầu.

Lúc ấy nhà của dì quản lý ký túc xá còn là gia đình ở trong trấn, mỗi tháng mỗi người đều có chỉ tiêu, cuộc sống tốt hơn nông dân ở nông thôn rất nhiều.

Cho nên ở thời đại này người nào cũng tranh nhau đi làm công nhân, như vậy mới có thể chuyển hộ khẩu lên thành phố.

Chẳng qua bởi vì vị trí công tác trong thành phố có hạn, hơn nữa một củ cà rốt chỉ có một cái hố, người nông thôn muốn lấy được một chỗ, đúng là khó hơn lên trời!

Như đã nói, hai lượng dầu này, có thể làm gì?

"Một lượng dầu ăn khoảng 90ml..." Tống Hòa đếm đếm ngón tay, nghĩ đến chai dầu ăn ô liu nhỏ 250ml mà mình ăn lúc giảm cân.



Nói như vậy, hai lượng dầu cũng không được bao nhiêu! Xào mấy lần đồ ăn là đã hết rồi!

Lập tức Tống Hòa căng thẳng lên, vội vàng dọn dẹp phòng bếp xem thử rốt cuộc có bao nhiêu dầu.

Tiền học phí của nhà trẻ cao, dầu được dùng cũng không tệ, còn có một ít dầu óc chó, lúc ăn cơm sẽ đổ một chút vào cơm cho những đứa trẻ, nói là như vậy sẽ nhiều dinh dưỡng hơn.

Tống Hòa chưa thử qua, không biết là thật hay giả nhưng giờ phút này, ở trong mắt cô, thứ đắt như dầu óc chó, cũng không khác gì với một thùng dầu đậu phộng 4.5l.

Làm cho cô vui nhất chính là phát hiện bên trong tủ lạnh còn có mỡ heo! Khoảng một chậu lớn! Chính là chậu sứ kiểu xưa mà mọi người thường dùng để đựng mỡ heo.

Cộng thêm nửa thùng dầu đậu phộng, ba bình dầu óc chó 250ml, còn có ba bình dầu 900ml được tặng khi mua một thùng dầu lớn ở trong hộc tủ, Tống Hòa mừng rỡ vô cùng, hận không thể làm một chén cơm trộn mỡ heo!

Những đồ đảm bảo sinh tồn được cô đặt chung một chỗ, mấy cái đồ để trên lò bếp cũng được cô dọn dẹp sạch sẽ, không lãng phí chút nào.

Các loại gia vị như nước tương, rau cải, thịt, trứng gà, trái cây, cùng với bánh ngọt do đầu bếp Lý làm cũng được cô phân loại, đảm bảo lúc cần có thể nhanh chóng cầm ra được.

Làm xong hết tất cả những thứ này, cả người Tống Hòa đều ra thật nhiều mồ hôi.

Cũng may nguyên liệu nấu ăn không nhiều nếu không làm đến sáng cũng không xong.

Cô nhanh chóng ăn xong mấy cái sủi cảo chay, sau khi bụng không còn cảm giác đói nữa, Tống Hòa ra khỏi không gian trở lại trong chăn trên xe ba gác nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.