Chương 30: Nghĩ cách nói với bên ngoài

“Tạm thời hai thân già chúng ta vẫn nuôi Lộ Lộ và Hữu Vọng, chờ hai đứa nó kết hôn, mỗi nhà phải xuất ra mười đồng tiền, dù sao lúc mấy đứa kết hôn cũng bằng tiền chung của mọi người, sau khi hai chị em nó kết hôn, nhà chúng ta sẽ thực sự ở riêng, mấy đứa thấy sao?"

Dù sao cũng phải nghĩ cách nói với bên ngoài.

Anh em nhà họ Vương cũng không có ý kiến gì.

Ăn cơm xong, đại đội trưởng Vương Đại Quốc và bí thư Trương Đại Phúc được mời đến nhà họ Vương.

"Nhà ông muốn ở riêng?" Vương Đại Quốc giật mình, "Hữu Vọng chưa kết hôn, Lộ Lộ vừa mới trở về, sao tự dưng lại muốn chia nhà?"

Nói xong, ông ta nhìn về phía Vương Hữu Tiến và Vương Hữu Hi.

"Có phải do hai thằng nhóc vô lương tâm này không? Sao hai đứa có thể ép cha mẹ mình như thế hả? Họ nuôi hai đứa trưởng thành nên người, cưới vợ cho hai đứa dễ dàng lắm sao? Bây giờ em trai nhỏ nhất nhà còn chưa lập gia đình, em gái mới trở về, hay hai đứa chê tụi nó ăn không ngồi rồi?"

Vương Hữu Tiến lập tức nói: "Không phải như vậy đâu bác, là cha mẹ cháu muốn ở riêng."

Vương Đại Quốc không tin nhìn vợ chồng Vương Đại Kiều.

Vương Đại Kiều ậm ừ gật đầu, lúng túng nói:

"Là chúng tôi muốn ra riêng. Con cái lớn kết hôn rồi, sớm muộn gì nhà cũng phải phân ra, nên chúng tôi suy nghĩ đằng nào cũng thế, cho tụi nhỏ ra riêng sớm, để chúng nọ tự quản lý gia đình nhỏ của mình.”

“Dù sao chúng tôi cũng không còn tiền, trong nhà chỉ còn dư 28 đồng, thì thuộc về hai người chúng tôi, tạm thời Lộ Lộ và Hữu Vọng vẫn ở với chúng tôi, còn thằng cả và thằng hai tự lập nhánh riêng, có điều hàng năm hai đứa nó phải đưa phí dưỡng lão cho chúng tôi là một trăm cân lương thực và năm đồng tiền, khi nào Hữu Vọng và Lộ Lộ kết hôn, mỗi nhà xuất ra mười đồng tiền."

Vương Đại Quốc biết đấy là ý của Vương Đại Kiều thì cũng không nói thêm gì nữa, dù sao đấy là chuyện riêng nhà người ta.

Bí thư Trương Đại Phúc nói: "Như thế cũng công bằng, anh trai chăm sóc em trai em gái, không sai."

Vì vậy, Bạch Lộ mới trở về nhà họ Vương hai ngày thì cả nhà đã phân ra ở riêng.

Buổi trưa mới chia nhà, đến buổi chiều cả thôn đều biết chuyện này. Tất cả mọi người đều nghĩ không ra, tự dưng nhà họ Vương lại ở riêng? Quá dứt khoát đi?

Nhà vừa chia xong, buổi chiều tan làm về, người nhà họ Vương lại bận rộn dựng chuồng heo chuồng gà.