Chương 34: Người xuyên sách

Tào Phi nói: "Đúng vậy, tôi và Cố Yên là thanh niên trí thức trong đại đội, tôi gọi Tào Phi, tôi từng nghe về chuyện của cô, nên biết tên cô."

Đợi chút, Cố Yên... Tào Phi... Mẹ kiếp, hóa ra không phải cô xuyên qua mà là xuyên sách. Trước khi cô xuyên qua, cô đang đọc một quyển sách tên là 《Xuyên đến năm 60 yêu người》, trong đó có hai nữ phụ là Cố Yên và Tào Phi, nữ chính tên là Mễ Tâm Nhi, là người xuyên sách.

Quyển sách này có hai kiểu người: một là sống lại và hai là xuyên sách, dựa theo cốt truyện, nữ phụ Cố Yên sống lại, làm lại cuộc đời, sau đó gả cho con trai của đại đội trưởng, tiếp đó vừa yêu đương vừa học tập, sau khi kỳ thi đại học được khôi phục lại, hai người cùng thi đỗ đại học, là một cuốn tiểu thuyết lãng mạn.

Trong sách Cố Yên có một cô bạn thân, chính là Tào Phi, cô ta còn giới thiệu cho Tào Phi một người rất có tiền đồ trong tương lai, tình bạn giữa hai người tốt vô cùng.

Tất nhiên, đây là cốt truyện ban đầu, nhưng tiếc là, có người xuyên sách tới.

Người xuyên sách tên Mễ Tâm Nhi, lúc Cố Yên và nam chính còn chưa yêu nhau, cô ta theo đuổi nam chính một cách đường đường chính chính, hơn nữa cô ta lớn lên cũng xinh đẹp, cho nên rất nhanh sau đó cô ta và nam chính trở thành người yêu.

Nhưng Cố Yên với nam chính mới là cặp đôi chính thức được tạo ra, nên giữa hai người sẽ tự hấp dẫn lẫn nhau hoặc có ấn tượng tốt về nhau.

Tiếp đó chính là một đoạn tình yêu tay ba, Mễ Tâm Nhi và Cố Yên bắt đầu đấu với nhau, tiếc rằng, đây là một cuốn xuyên sách, nên người xuyên sách pk người sống lại, Mễ Tâm Nhi thắng.

Đáng tiếc nhất là Tào Phi, để giúp đỡ Cố Yên, Tào Phi cũng làm một số chuyện sai lầm, mà nữ chính trong sách biết, Tào Phi là bạn thân của Cố Yên, nên tất nhiên nữ chính không thể bỏ qua cho Tào Phi.

Bạch Lộ thầm nghĩ, cô dính phải vận cứt chó gì thế này? Vậy mà cô lại xuyên sách.

Đúng như miêu tả trong sách, Tào Phi là một cô gái vừa nhiệt tình cởi mở, vừa trọng tình nghĩa, dọc đường đi Bạch Lộ trò chuyện cùng hai người, một giờ sau đã đến thị trấn.

Đại đội sản xuất Trường Thanh cách thị trấn mười cây, đi bộ thì mất khoảng ba tiếng, hơn nữa đường xá không tốt, ngồi xe bò một giờ đồng hồ, mông Bạch Lộ đau muốn chết luôn.

Ban đầu, Bạch Lộ còn định đợi một thời gian nữa rồi đi tìm người nhà, nhưng giờ đã thành xuyên sách, nên cô cũng từ bỏ ý định đó.