Chương 29

Giọng nói của cô hóa ra luôn cứng rắn như thế, đôi mắt đen nhánh mang theo hàn quang nhìn chằm chằm vào mình, như muốn xuyên luôn cơ thể hắn ta, trong lòng Hà Hiểu Phong trực tiếp cảm thấy mình đã phạm sai lầm, bây giờ hắn ta chỉ là tài xế cấp bốn, phỏng chừng nếu làm thêm một đến hai năm nữa là có thể thăng lên cấp ba, đến lúc đó tiền lương cũng sẽ tăng lên, làm lâu hơn nữa cơ hội thăng chức của hắn ta còn có thể lớn hơn bây giờ nhiều lần, nếu như chuyện ly hôn thật sự ầm ĩ lên, hắn ta mới chính là người phải chịu thiệt.

Người phụ nữ này chính là nhìn đúng điểm yếu của hắn mới có thể kiêu ngạo như vậy, hắn ta không phải là sợ cô, mà là sợ mất đi công việc, sợ mất thể diện, thậm chí là sợ người đàn ông kia.

Hắn ta vốn còn cảm thấy có chút áy náy với cô, nhưng bây giờ một chút áy náy cuối cùng cũng không có, hắn cũng không biết Giang Nguyệt Vi có phải bởi vì nhìn thấy mình thích người phụ nữ khác mới đột nhiên nguyện ý ly hôn hay không, nhưng nếu cô kiên cường vẫn muốn ly hôn như vậy, vậy thì ly hôn, vừa vặn cũng hợp ý hắn ta.

Hắn ta cũng không tin, một người phụ nữ không thể sinh rời khỏi nhà họ Hà có thể làm được trò trống gì? Tái hôn còn không phải là làm mẹ kế của người khác, còn không phải là làm người hầu hạ cho người khác sao!

Nghĩ như vậy, tâm tình hắn ta đột nhiên dễ chịu hơn một chút, nhưng nếu ly hôn, hắn ta phải cho cô nhiều tiền như vậy, hắn ta vẫn có chút đau lòng.

Sau khi nghĩ thông suốt, Hà Hiểu Phong chậm rãi thở ra một hơi, sau một lúc lâu, hắn giương mắt, chậm rãi nói: "Ly hôn có thể, nhưng trong nhà hiện tại thật sự không có nhiều tiền như vậy, cô cho tôi một chút thời gian, để tôi nghĩ biện pháp!"



Hà Hiểu Phong là cũng người đã có công việc, hai người ly hôn phải đi qua đại đội đóng dấu rồi lại nộp lên lãnh đạo ký tên mới có thể đi lấy giấy chứng nhận ly hôn, phỏng chừng cũng phải mất hai ngày, Giang Nguyệt Vi không muốn ép hắn quá chặt, nhưng cô cũng không muốn kéo dài, liền nói thẳng: "Tôi không tin các người hiện tại một phân cũng không có, ngày mai đưa cho tôi một nửa, còn lại, trước khi lấy giấy chứng nhận ly hôn thì đưa cho tôi cũng được. Nhưng anh nên nhớ, anh không trốn được tôi đâu."

“Cô......”

Nhìn khuôn mặt lộ rõ vẻ đắc chí của cô, Hà Hiểu Phong tức giận đến mặt mày cũng trở nên dữ tợn: "Cô vội vã như vậy sao?"

Giang Nguyệt Vi không muốn đêm dài lắm mộng: "Tôi đúng là rất gấp, nhưng tôi cảm thấy người gấp bây giờ hẳn là anh mới đúng, dù sao thì, mẹ anh vẫn còn đang chờ mong được ôm cháu kia kìa."

Hà Hiểu Phong cắn chặt răng, hắn ta quả thật cũng rất gấp, dù sao, chuyện ly hôn cũng đã kéo dài gần được một năm rồi, bên Bảo Ý cũng đã đề nghị ly hôn, nếu hai ngày nữa Giang Nguyệt Vi lại đột nhiên đổi ý, vậy không phải hắn ta sẽ lỗ lớn rồi sao?

"Được!” Hắn nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt, lạnh giọng đáp ứng: "Tiền, ngày mai tôi có thể cho cô một nửa, nhưng cô ngày mai phải trả lại tôi một phần thư, chuyện hôm nay hai người chúng ta nói, cô nhất định phải giữ kín như bưng, nếu cô dám hé răng nói ra nửa chữ, đến lúc đó, đừng trách tôi không niệm tình vợ chồng bao lâu nay. Cô nên nhớ kỹ."