Chương 12: Động Phòng Hoa Chúc

Ánh mắt Tống Hiệp Minh nhìn chằm chằm cô, Liễu Ti Ti lại bị nhìn cho đỏ mặt. Ông chủ tiệm chụp ảnh thấy hai người bọn họ ngọt ngào như vậy, đều nhịn không được trêu ghẹo bọn họ.

Trên ảnh cưới hai người đều cười xán lạn, Tống Hiệp Minh bảo ông chủ in ra mấy tấm, Liễu gia một tấm, mẹ Tống mệt tấm, hai vợ chồng bọn họ tự mình giữ lại một tấm, lại in thêm mấy tấm nhỏ, chuẩn bị dán lên giấy đăng ký kết hôn, giấy chứng nhận kết hôn thời đại này không có tinh mỹ hiện đại, nhưng nên có cũng không ít.

Trong đại đội cũng phải báo cáo, một phen giày vò, cuối cùng cũng lấy được giấy chứng nhận kết hôn, Tống Hiệp Minh Tử cẩn thận nhìn kỹ một lần lại một lần, sau đó thật cẩn thận đặt vào trong túi, chính nghĩa ngôn từ nói với Liễu Ti Ti, “Đặt ở chỗ anh đi, anh sẽ giữ gìn nó. Những người khác không dám trộm đồ của anh đâu.”

Liễu Ti Ti nghẹn cười, ai sẽ trộm giấy chứng nhận kết hôn của anh chứ!

Đến ngày chính, cha mẹ Liễu bận rộn bày biện, ở trong Liễu gia viện bày tiệc rượu, không khí vô cùng náo nhiệt. Tống Hiệp Minh Liễu Ti Ti còn có anh chị dâu, trước ngực một người có một đóa hoa đỏ thẫm lớn.

Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, Tống Hiệp Minh nhìn càng tinh thần. Chỉ là tâm tình liễu gia rất phức tạp, con trai lớn cưới vợ là chuyện cao hứng, nhưng con gái út muốn lập gia đình, loại tâm trạng này chỉ có nhà gái mới có thể hiểu, hơn nữa cô con gái này còn là bảo bối nhà mình.

Liễu Ti Ti năm nay đã 21 tuổi, tuổi này người đã kết hôn không ít, nhưng Liễu gia chỉ có mỗi một cô con gái như vậy, nếu không phải xảy ra chuyện này, cha mẹ Liễu còn muốn giữ lại con gái ở bên cạnh thêm vài năm.



Buổi tối lúc ngủ, anh chị dâu Liễu tân hôn động phòng, giữa hai người bong bóng màu hồng sắp tràn ra.

Ngược lại Liễu Ti Ti và Tống Hiệp Minh nửa ngày mãi không nằm xuống ngủ, hai người ai cũng không dám tới gần đối phương, sau đó Liễu Ti Ti không nhịn được nữa, chạy đến cửa nói “Hôm nay con ngủ với mẹ”, chạy trốn đến phòng cha mẹ Liễu, đuổi cha Liễu sang chỗ Tống Hiệp Minh.

Tống Hiệp Minh dở khóc dở cười, nhưng cũng biết việc này không gấp được, chỉ có thể lúng túng ngủ một đêm với ba vợ.

Ban đêm mẹ Liễu ngủ, len lén nhét cho Liễu Ti mấy chục đồng, tiền này để cô vững bước chân, thời đại này tiền lương của công nhân cao cấp trong thành cũng chỉ hơn hai mươi tệ, đối với một gia đình nông thôn như Liễu gia, tích góp được số tiền này cũng không phải chuyện dễ dàng, Liễu Ti Ti thừa dịp mẹ Liễu không chú ý, lại len lén đặt ở dưới gối đầu mẹ Liễu.

Ngày hôm sau Liễu Ti Ti phải cùng Tống Hiệp Minh xuất phát, kỳ nghỉ cưới của Tống Hiệp Minh sắp hết rồi, chạy về bộ đội còn phải ngồi xe lửa mấy ngày.

Tống Hiệp Minh mang theo túi lớn bao nhỏ với Liễu Ti Ti đứng ở trong sân Liễu gia.