Chương 27

Trời ơi, cô đưa tay nhéo bản thân một cái xem có phải mình đang nằm mơ không, thật sự đau thật, xem ra cô thật sự không phải đang nằm mơ.

Cô bước nhanh qua đó, vui vẻ vươn tay thả vào trong suối nước nóng, không biết có phải do ảnh hưởng tâm lý hay không mà cô cảm thấy đầu ngón tay rất sảng khoái.

Úc Tâm Nghiên thực sự muốn cởϊ qυầи áo ngay lập tức bước vào suối nước nóng để bản thân được tận hưởng, nhưng nghĩ đến ngoại hình vốn đã nổi bật của mình, vẫn là thu hồi suy nghĩ, lỡ như trong tình huống hiện tại, nếu suối nước nóng này có những tác dụng đặc biệt, quá mức xinh đẹp cũng không phải là điều tốt đẹp gì.

Thở dài một tiếng, cuối cùng cô vẫn bỏ cuộc.

Sờ lên khuôn mặt nhẵn nhụi non nớt của mình, nghĩ đến những năm tháng gian khổ trước đó, cô không khỏi nhớ về quá khứ.

Hiện tại cô vốn đang học cấp ba, lớp 11, tháng bảy năm nay muốn tham gia thi đại học, vốn đối với việc học hành của cô, người nhà luôn úp mở phê bình, hai người chị dâu lại suốt ngày nói chuyện kỳ lạ âm dương quái khí.

Nhưng thành tích tốt của cô rất tốt, trên trấn trường cấp ba miễn phí tiền sách vở cùng với tiền học phí, lúc đầu hai người chị dâu còn muốn nói cô không đi làm thì sẽ không để ra phần ăn.

Không ngờ, một ngày trước khi nhập học cấp ba, cô gặp được bà Trương ở gần trường, bà bị bong gân ở chân, biết bà Trương sống một mình lại là gia đình liệt sĩ, sau đó mấy ngày, cứ hễ tan học cô đều đến nhà bà Trương giúp đỡ..

Thường xuyên qua lại, trong lúc tán gẫu, bà nội Trương cũng nắm được đại khái tình hình trong nhà.

Điều cô không ngờ tới là chỉ trong vài ngày, bà Trương đã tìm được người trung gian giúp đỡ cô, tìm tới người nhà họ Úc, đề nghị muốn cho cô ở nhà mình để chăm sóc cho bà, mỗi tháng bà trả năm đồng còn bao ba bữa cơm, không ảnh hưởng tới việc học của cô.

Nhà họ Úc không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, không thèm hỏi cô có đồng ý hay không đã ngay lập tức đồng ý.

Tuy nhiên, bà nội Trương cũng rất mưu trí, nói với nhà họ Úc rằng nếu muốn xin nghỉ phép để về nhà, vậy thì tiền lương mỗi tháng sẽ bị khấu trừ năm đồng.

Một tháng năm đồng, nhà họ Úc tất nhiên không phản đối, huống chi bớt một người là bớt một miệng ăn, có thể tiết kiệm thức ăn, bọn họ vui mừng còn không kịp đâu.

Cô lại là người cuối cùng trong nhà biết chuyện, nhưng cô cũng biết bà Trương chính là muốn giúp mình.

Đến tận lúc này, ngoại trừ năm đồng gửi về nhà vào cuối mỗi tháng, cô rất hiếm khi quay về nhà họ Úc, vì đã sống với bà Trương hơn một năm nên bản thân cũng thay đổi từ một người xanh xao vàng vọt tóc vàng hoe lột xác thành bộ dáng như bây giờ.

Bởi vì vậy, khi cô quay về nhà chị hai Úc Nhị Li đã nói bóng gió rất nhiều, nhưng hai bà chị dâu lại ngược lại thu liễm không ít.

Sau khi cô rời đi, cũng không biết bà nội Trương có quen không, ngày mai nhất định phải viết thư gửi về, để khi bà nội Trương nhận được tin tức sẽ không phải lo lắng.

Hiện tại bà Trương đối với cô không chỉ là quan hệ trong công việc, trong lòng cô bà nội Trương luôn là người thân, sau này cũng phải có trách nhiệm với bà, nếu không có bà nội Trương, liệu Úc Tâm Nghiên còn có thể đến trường học thêm một năm nữa không.

Sau khi suy nghĩ xong, cô chuẩn bị quay về phòng, đi lên lầu xem xét.

Vừa vào đến bếp, cô đóng cánh cửa tre thông ra bể nước nóng ở phía sau, lúc đóng cửa lại mới phát hiện đằng sau cánh cửa có một thế giới khác, có một lối vào dẫn vào lòng đất.

Trái tim nhỏ bé của Úc Tâm Nghiên như sắp nhảy ra ngoài vì kích động, trong lòng cô có đủ loại suy đoán, bước theo bậc thang đi xuống dưới, bên trong không có đèn cũng không có cửa sổ, nhưng mọi thứ đều nhìn được rõ ràng.

Bên trong này là một cái nhà kho, bởi vì một nửa vẫn còn trống, nửa còn lại đều là các kệ.

Nhưng Úc Tâm Nghiên xem qua, ngoại trừ cái giá phía trước mặt đang bày một hộp lớn năm hộp nhỏ, sáu cái rương, cũng không còn vật gì khác.

Cô nhìn mấy cái hộp to nhỏ với cái rương kia, tim đập như sấm, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn.