Chương 5

Quả nhiên!

Khi nghe thấy lời chị hai và bác gái Cận, Hà Ngọc Yến thông minh phát hiện giữa hai người này chắc chắn đang âm mưu gì đó. Cô cũng chỉ muốn thử một lần xem rốt cuộc Lý Lệ Lệ có biết hay không. Không ngờ đối phương mắc câu nhanh như vậy.

Ngay lập tức Hà Ngọc Yến ra vẻ kinh ngạc: “Cậu cũng biết à!”

Lý Lệ Lệ nhìn thấy biểu cảm của Hà Ngọc Yến, cô ta suy diễn rất nhiều chuyện. Buổi trưa khi ăn cơm mẹ cô ta nói vợ của chủ nhiệm phân xưởng bởi vì khó sinh nên đã chết. Trong nhà có trẻ sơ sinh nên rất cần một người phụ nữ chăm sóc.

Lúc ấy Lý Lệ Lệ nói bản thân không muốn làm mẹ kế cho người khác. Mẹ của cô ta còn nói chủ nhiệm phân xưởng muốn tìm một người thận trọng và dịu dàng. Bà ta phải giới thiệu người tốt cho người ta. Đến lúc đó có thể khiến công việc của anh hai chuyển chính thức.

Lúc ấy, Lý Lệ Lệ còn đang cảm thấy vui vẻ khi nhìn thấy người khác gặp họa, rốt cuộc là ai bị mẹ của cô ta theo dõi đây. Bây giờ nghe ý trong lời ngoài của Hà Ngọc Yến thì cái kẻ xui xẻo kia vậy mà là bản thân cô ta sao?

Nghĩ đến đây, Lý Lệ Lệ lập tức lao ra khỏi nhà họ Hà đi tìm bác gái Cận.

Rất nhanh Hà Ngọc Yến đã nghe thấy tiếng cãi nhau ồn ào của Lý Lệ Lệ. Trong tiếng mắng hỗn loạn của bác gái Cận còn có tiếng ai da ai da khuyên bảo của chị hai.

Mấy người này vừa cãi nhau, giọng nói lớn đến mức khiến người trong toàn bộ nhà ngang đều đã biết.

Vì vậy rất nhanh mẹ Hà đang trò chuyện với nhóm chị em già ở trong quảng trường cũng vội vàng quay về.

Bà vừa về thì thấy con gái dù bận vẫn ung dung dựa vào trên khung cửa, xem náo nhiệt ở đầu cầu thang bên kia.

“Mẹ, con biết hết rồi. Mẹ vậy mà lại muốn giới thiệu con cho chủ nhiệm phân xưởng vừa mới chết vợ kia.”

Chủ nhiệm phân xưởng nhà máy có mấy người nhưng chỉ có một người vừa mới chết vợ. Chính là chủ nhiệm Ngô của phân xưởng nhặt phân. Đừng nhìn vợ của chủ nhiệm Ngô vì khó sinh mà chết nhưng đây là cái thai thứ ba của đối phương. Mà chủ nhiệm Ngô cũng mới 40 tuổi.

Làm một cô gái nhỏ 18 tuổi, tuy rằng Lý Lệ Lệ biết lễ hỏi tương lai của mình dùng để cưới vợ cho anh hai. Nhưng cô ta cũng không thích chuyện gả cho một ông già góa vợ có ba đứa con.

Mẹ cô ta trọng nam khinh nữ nhưng ba cô ta lại đối xử với cô ta tốt hơn một chút cho nên Lý Lệ Lệ mới dám gây chuyện ồn ào.

Chỉ là bây giờ thấy nhiều hàng xóm như vậy chạy tới đây xem náo nhiệt, cô ta có hơi chùn bước.

“Lệ Lệ, mẹ nói vậy khi nào? Là ai nói bậy bạ gì trước mặt con?”

“Đúng vậy đó, Lệ Lệ. Em mà gả cho chủ nhiệm Ngô ấy hả? Chủ nhiệm Ngô người ta còn không thèm đâu! Yến Tử nhà chị……”

“Từ Đại Ni, con câm miệng lại ngay.”

Mẹ Hà vừa tới thấy con gái còn chưa kịp nói gì thì đã nghe được lời của con dâu. Bà cũng lập tức không rảnh lo những chuyện khác, lập tức dồn khí đan điền rồi rống lên.

Lời này cũng khiến hai mẹ con nhà họ Lý đang cãi nhau ngẩn người. Sau đó bọn họ nhìn thấy Hà Ngọc Yến đang mỉm cười vui vẻ nhìn về phía này.

Trong nháy mắt, Lý Lệ Lệ biết bản thân bị lừa.

“Hà Ngọc Yến, là cậu. Là cậu nói bậy……”

Hà Ngọc Yến lười biếng nói tiếp: “Tôi nói cái gì chứ?”

Trong nháy mắt Lý Lệ Lệ không nói nên lời. Trên thực tế từ đầu tới đuôi Hà Ngọc Yến cũng chưa nói gì, đều là cô ta tự suy diễn mà ra.

“Nhưng cậu cố ý “dẫn đường” cho tôi.”

Lúc này hàng xóm xung quanh xem náo nhiệt bắt đầu tò mò: “Nói qua nói lại, Lệ Lệ à, con phải gả cho chủ nhiệm Ngô sao?”

“Không gả, không gả! Mẹ con nói chị hai của Hà Ngọc Yến muốn cô ấy gả……”

Từ Đại Ni nghe thấy lời này thì lặng lẽ nhìn mẹ chồng của mình, vừa thấy biểu cảm sắp phun lửa của đối phương thì lập tức nhảy dựng lên: “Chị nói lúc nào chứ? Là mẹ của em nói với chị để Yến Tử gả cho chủ nhiệm Ngô. Chủ nhiệm sẽ cho chị một công việc.”

“Đánh rắm.”

Bác gái Cận vừa nghe lời này cũng ngồi không yên. Bà ta làm hàng xóm với nhà họ hà nhiều năm như vậy, quan hệ bên ngoài khá tốt. Hơn nữa sau này cũng còn rất nhiều chuyện có lẽ còn muốn lợi dụng nhà họ Hà. Bà ta có thể châm ngòi âm thầm nhưng cũng không thể đắc tội với người ta một cách quá mức rõ ràng.

“Là tự con nói chủ nhiệm Ngô chết vợ nên âm thầm muốn gả Yến Tử qua đó. Không phải dì từng khuyên con sao?”

Bác gái Cận nói, lại quay đầu nhìn về phía mẹ Hà:

“Mẹ của Yến Tử này, không phải tôi có những ý xấu đó. Là con dâu lớn nhà chị nghe thấy chúng tôi nói chuyện ở bồn nước, tự mình suy nghĩ ra. Tôi đã khuyên con bé nhiều lần. Điều kiện trong nhà chủ nhiệm Ngô không tệ nhưng cũng không quá xứng đôi với Yến Tử. Cho dù là Lệ Lệ nhà tôi, tôi cũng sẽ không để con bé gả qua……”